Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2016



RỘN BƯỚC CHÂN CHIỀU ...

Nắng chiều nhuộm cát vàng trong ngọc
Ngọc lựu dường như dát dặm chiều
Cái sắc vàng mơ trong mộng điệp
Kết tình thơ giữa phút trao yêu

Xanh non sắc cỏ ký sinh mà
Xao xuyến lòng người rưng rức ta
Cái dáng thiên thâu làm diễm tuyệt
Phú Yên một buổi rắc huy tà

Người đi lắng đọng sự tồn sinh
Tần tảo hằn sâu nét hữu tình
Chiếc nón quê hương tay lưới gọn
Gót chân men cát vượt hành trình

Vàng soi bóng ngã lung lay gió
Quê kiểng ta ơi ! mãi cuộn trào
Khoảnh khắc chạnh lòng từ buổi nọ
Dầm bơi quậy nước vọng xôn xao

Nhớ gì buổi ấy gót chân xa ?
Gió cát Bãi Môn nhuộm nắng tà
Dát ngọc lựu trong vào bãi vắng
Tình thơ len lén dệt âm ba

Và rồi đọng lại giữa buồng tim
Cứ mãi trôi đi mãi nổi chìm
Cho đến bây giờ bừng thức dậy
Trang hoàng tầm vóc lộng y xiêm

Chiều đi gần hết qua màu nắng
Mà gót chân ai cứ khẽ khàng
Rộn rã bên lòng bao nốt lặn
Đan thanh diệu vợi một dung nhan .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]