Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016



ĐẢO QUỐC CUBA .

Vòng nửa đường đi của địa cầu
Như là trái ngọc để hoàn châu
Bên rừng , bên biển ngày hong nắng
Thủ phủ Cuba đậm sắc màu

Ngồi ở bên bờ một khúc trong
Gởi trao biết mấy vị men lòng
Nắng thành phố biển xa xôi quá !
Màu Vịnh Caribe đếm đong

Cây bóng đặc thù vươn rất cao
Vi vu tiếng gió vẫy tay chào
Người về ôm ấp lò hương cũ
Gởi gấm niềm riêng giữa cuộn trào

Dưới một bầu trời cũng sắc xanh
Dáng mây trôi dạt để tơ mành
Ngọn đồi bên ấy se soi bóng
Sắc của yêu thương buổi giáng sanh

Mới đến nhưng mà ký gửi vui
Quê hương của những ánh sao trời
Đi vào lịch sử xanh màu biển
Và đã cạn nguồn đến khắp nơi .





DÁNG ẤY KHÔNG HỀ PHAI .

Đã mấy lần qua mấy cạn nguồn
Gió mùa Đông Bắc gội qua truông
Con đường xa thẳm màu sương nhuộm
Vẫn đến để mà nhớ ... nhớ luôn

Cái dáng vươn cao Thánh Giá cài
Dường còn trĩu nặng ở bờ vai
Nỗi niềm vướng mắc thiên niên đó
Lối Sọ đi qua lủng gót hài

Là mái Thánh đường đã cổ sơ
Trăm năm ấy đã sắc hoen mờ
Mà màu gạch cứ còn vươn sáng
Giữa lạnh cuối miền cô đọng thơ

Đã viết từng trang đến mấy bài
Mặn nồng tình tứ của hôm mai
Mà không đủ nói khi mùa trở
Những ngọn đông phong lạnh kéo dài

Dù lạnh mà tình vẫn cứ như
Lê thê âm vận rặc ngôn từ
Của từng giây phút bên quần thể
Kim - Thúy gởi tình hương Tố Như .




VẪN MỘT PHƯƠNG TRỜI .

Lần theo trang cảo ấy
Đi về với cao nguyên
Mùa đông xưa như vậy
Vẫn giữ mãi bản quyền

Phương giác về Tây Tạng
Mệt lả vẫn ru rong
Qua tầm nhìn tỏa sáng
Cứ ngất ngây men lòng

Đồng lúa vàng rộm nắng
Bên ruộng mới ngập đòng
Trải dài vào im lặng
Tận chân trời xanh trong

Màu mây trôi vướng mộng
Một chút lăn lỏi tìm
Vần thơ tình dao động
Thức dậy hai buồng tim

Sự tồn sinh nghiệt ngã
Hương phấn cho phương trời
Gót chân mùa hoang lạ
Song hành ấm vị môi

Ôi ! cái ngày xưa ấy
Vất vả đến bây giờ
Trong lòng anh còn thấy
Những gì đọng trong thơ .





TÂY THIỀN VÀ ĐIỆP MỘNG .

Lật từ trang cảo hôm qua
Để nghe tiếng vọng hạ ca bụi hồ
Âm thầm từng sợi xắc xô
Phôn ơi còn đó nét đồ họa riêng
Xa xôi vẫn giữ thềm hiên
Màu vàng hoa cải thảo nguyên dặm ngàn
Vắt trong trời nhuộm cung đàng
Màu xanh ngọc bích vương mang cõi lòng
Thỏa tình men vị hằng mong
Bên phương trời rộng lắc đong tim buồng
Gió từ phương Bắc qua truông
Đưa mây lãng đãng vào nguồn tình thơ
Chúng mình trọn vẹn niềm mơ
Từ ngày khởi thủy cuộc cờ cầm chung
Đi theo nối gót tơ chùng
Tháng ngày rong ruổi tao phùng niềm riêng .




GÓC CẠNH LỤA LÀ .

Trải dài vào xa thẳm
Một thảo nguyên màu hồng
Bạt ngàn và mênh mông
Như là trong cổ tích

Con đường dầy thư tịch
Ở xứ sở láng giềng
Nắng thu mùa thần tiên
Hong đầy vào khoảnh khắc

Màu cỏ vương khuya khoắc
Từng luống chia màu hồng
Nhìn tựa một dòng sông
Mang màu xanh e lệ

Những bóng cây dâu bể
Cứ lẳng sắc thu chiều
Lãng đãng gọi hương yêu
Tiếng khẽ khàng âm vỡ

Những căn nhà trăn trở
Thời kiến trúc Gô- loa
Ở giữa miền gấm hoa
Chương Đài và Liễu truyện

Màu trời cao lưu viễn
Chấm phá mấy làn mây
Làm cảm giác mê say
Giao tình đầy hương vị .


Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2016




HOẰNG HÓA MÀU HỒNG .

Bụi hồng rơi rớt vào thu
Phải chăng hoằng hóa ngôn từ vào thơ
Êm đềm như giữa giấc mơ
Để nghe tiếng nói từ bờ hiên kia
Ngàn cây lau lách mép bìa
Tư duy cuộc sống đầm đìa áng văn
Trần gian thắp sáng cung Hằng
Cỏ hồng phong nhụy bon chen vào ngàn
Một ngày thêu dệt tơ loan
Để cho nồng ấm cung đàn ly tao
Nắng mùa thu muộn âm hao
Mái đầu tóc gió nghiêng chao lụa là
Mình về nhận diện dặm xa
Với tầm tay bắt hiên tòa cảm giao
Lặng thầm giây phút chia trao
Vị nồng môi ấm lẻn vào buồng tim .






MỘT SẮC TRỜI XƯA .

Trong hồ dáng đứng xa khơi 
Chân như tình cảm nghẹn lời nhớ trông 
Những người bồi đắp non sông 
Chiều dài địa lý vun trồng giang san 
Nét xưa còn lại huy hoàng 
Đường cong thiên cổ rỡ ràng thịnh hưng 
Dưới trời mây trắng rưng rưng 
Nền trời ngọc bích nắng ngần ngại e 
Bóng cây thu muộn nín se 
Màu xanh cổ tích bụi tre trong hồ 
Cùng nghe tiếng vọng tri trô 
Trẻ làng nô giỡn phân phô quê nhà 
Mặt hồ trong vắt tơ hoa 
Bóng soi phiên bản trời xa mây gần 
Song hành bắt trớn đôi chân 
Cạn nguồn ghi lại giai tầng hương yêu .







ĐỨNG GIỮA HỒ THU .

Một ngàn năm đã rạng Thăng Long
Dưới sắc thu chiều vẫn bướm ong
Màu nắng muộn màng thu vẫy gọi
Đền Đô mở rộng nối tay vòng

Đền đài trong ấy xám rêu phong
Nắng nhạt yên nhiên góc cạnh vòng
Cái dáng triều thiên xưa vững chắc
Lặng thầm sắc nét những đường cong

Và đây vọng nguyệt đứng hiên ngang
Rõ nét uy nghi suốt chặng đàng
Tám vị Vua hiền triều đại Lý
Vẫn còn lẳng sắc một dung nhan .




CÂY TRỤI CÀNH THU .

Lá rụng hết thu trơ trụi cành
Sang đông rồi đó phải không anh ?
Mình nghe hơi gió đang rong ruổi
Cơn gió mùa đông vỡ liễu mành

Còn chút vàng thu nắng muộn vây
Lá rơi năm tháng đã đong đầy
Con đường xào xạc âm thanh gió
Chân đạp vàng nai cứ vướng vây

Hồ nước thu buồn nắng cạn thu
Bóng cây phiên bản với mây mù
Nổi trôi xác lá khô vung vãi
Như ngập âm thầm tiếng vọng ru

Trời cũng trầm mây nắng dại khờ
Không gian trôi dạt để vào thơ
Tạ từ màu sắc thu xưa hẹn
Dòng chảy thời gian biết mấy tờ

Thôi nhé phương trời nào sắc xanh
Quê hương còn lắm những khung thành
Mình về réo rắc cung đàn cũ
Đốt lửa buồng tim mộng yến anh .


TRUY NIỆM MỘT CĂN NHÀ .

Cánh phượng hồng đây nở muộn màng
Cuối thu còn vẳng những vương mang
Màu cờ Tổ Quốc hồng tươi sắc
Trong gió vươn mình để chứa chan

Nước lặng hồ xanh gió chỉ thiều
Lượn trôi dòng chảy nét tương tiêu
Dòng trôi phiên bản phong vân cảnh
Để lại bao nhiêu nét lệ kiều

Bên ấy căn nhà sắc cỏ tranh
Thời gian lắng đọng để tơ mành
Nắng mùa thu muộn vàng hong sắc
Dưới những tàng cây gieo yến anh

Bờ nước mà là bến của xưa
Bàn tay gọi cá tiếng đong đưa
Nỗi niềm vị Quốc gom về điểm
Bung vỡ thời gian để lũy thừa

Mình ở bên nhau nghe gió trôi
Buồng tim giao cảm những bồi hồi
Ngược về quá khứ dòng thi sử
Ghép vận thành thơ ấm chỗ ngồi .




CHÙNG SẮC TRỜI CHIỀU .

Tây Hồ còn đó gót chiều đi
Màu sáng vầng mây vấn hỏi gì ?
Để cuộc tình thơ thêm lẳng sắc
Ngập tràn tâm khảm chuyển qua mi

Chung quanh là cả một không gian
Cái tính phong yên rối chặng đàng
Một thuở thịnh hưng thành hoạt cảnh
Lâu đài tầng bậc nối tơ loan

Dường nghe tiếng nhạc phổ thanh bình
Ôm khúc buông mành vọng Đế Kinh
Dìu dặt theo mây bay với gió
Êm đềm dòng nước sáng lung linh

Bóng cây văn hiến sắp năm ngàn
Kéo một chiều dài cắt nước ngang
Hình bóng dễ chừng không thể thiếu
Của Hồ Tây trải vạn trùng san

Động cơ chiêu khách gót chiều xuôi
Bình lặng mà như vọng tiếng cười
Của khách phong hồ về bến hẹn
Như là dòng chảy một mùa vui

Mình đi theo gót nắng thu còn
Bên cạnh bờ hồ trải nét son
Một buổi thu đi thay đổi gió
Chừng như gợi lại ở trong hồn .




BÊN THỀM LAU LÁCH .

Dòng trôi của nước xa xanh
Nóc lâu vọng nguyệt khuynh thành thời gian
Hiên thềm tầng bậc tơ loan
Màu xanh cây của ngút ngàn sắc thu
Sương mai lãng đãng sợi mù
Dưới trời se lạnh viễn du mây vần
Nắng gieo từng sợi ngõ Tần
Để màu sắc Sở thang tầng vào Đông
Còn vài hôm nữa biết không ?
Trang thơ mình ghép ấm nồng thêm hơn
Để dòng nước lặng nguồn cơn
Phẳng gương phiên bản giang sơn giao tình
Xa vời viễn phố Đài kinh
Vòng tay nồng ấm song hành nẻo xa
Mái đầu sợi muộn râm hoa
Vẫn ong óc với gấm hoa hẹn thề
Lúc đi và lúc trở về
Vương mang lụa gấm giong quê bời bời .
Inline image 1

HOÀI CẢM VÂN PHONG .

Màu trời vân cẩu hồng cam
Trong nền tím nhạt cung vòm vân phong
Gió bay từng sợi tơ rong
Chiều thu gót bước quan phòng biên khu
Sợi sương trải mỏng bụi mù
Hồn du cảm mật viễn du hương thềm
Cành dừa lay sợi xanh mềm
Nghe như trong gió nỗi niềm đầy vơi
Khẽ khàng tiếng của bên trời
Âm ba vọng lại ngọt lời thân thương
Hai bờ địa lục cách vươn
Mà lòng trĩu nặng miên trường hằng mong
Còn vài ngày nữa vào đông
Sợi thu nắng muộn vân mồng hoàng hôn
Nhìn qua tầm mắt ấm nồng
Vòng tay còn mãi màu hồng ghép thơ
Trải qua liễu dặm mai bờ
Tâm hồn trong sáng bây giờ ngày sau .


Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Inline image 1

KỲ DIỆU TRĂNG ĐÊM .

Bên kia ngọn lửa cháy rừng
Se se lượn gió thổi bùng phong yên
Bên bờ suối chảy về miền
Lẻn qua lớp đá trắng duyên dưới trời
Chìm vào đáy nước lửa ơi !
Phôi pha màu sắc đầy vơi hiên thềm
Bóng cây những dáng tơ mềm
Dưới trăng se lạnh êm đềm canh khuya
Cuối đường nước , núi đầm đìa
Giọt sương cùng với trăng chia âm vần
Nổi trôi mấy dáng tinh vân
Ánh trăng chấm phá Sở , Tần tiêu dao
Không gian kỳ diệu làm sao
Se lòng khoảnh khắc tràn vào tình thơ
Đá trơ dáng Cuội bên bờ
Cũng màu trăng vỡ nét tơ phím lòng .




VỌNG NGUYỆT BÊN SÔNG .

Mái nhà dáng cổ bên sông
Nét cong lục giác hanh hong nắng mùa
Đỏ màu nhạt nắng ngày xưa
Bên màu hoa đỏ thêu thùa dặm xa
Đá chồng đá xếp hôm qua
Bàn tay thiên tạo gấm hoa phương trời
Cây xanh chấm phá chơi vơi
Hiên thềm du lịch khúc nôi bấy giờ
Đường ra dòng nước đôi bờ
Hành lang bảo vệ sắc tơ gọi đàn
Trời cao mây nhạt bay lan
Hết màu xanh của dặm ngàn trời cao
Gió về lay động lao xao
Vẽ dòng nước thảm ly tao nếp hằn .






SẮP ĐẶT TỰ NHIÊN .

Hang Tiên lớp đá kết tầng
Bàn tay nào sắp đặt phần yên nhiên
Phong rêu bu bám tịnh thiền
Trăm năm còn đó cái duyên lặng thầm
Nắng thu muộn nhuộm phong trần
Cỏ vây vướng sắc thanh tân cung đàn
Đường vào tăm tối cửa hang
Nghe bao gót bước khẽ khàng đi qua
Chung quanh núi trẻ núi già
Màu xanh lẳng nắng mượt mà đỉnh cao
Gió về ru lá lao xao
Xa nghe như tiếng nhạc trào cuộn bay
Lặng lờ trời rộng bóng mây
Trắng màu thu đẹp vơi đầy tình thơ .




LÚA CHÍN VÀNG MÙA .

Nắng soi màu lá chuối xanh
Gió lay khe khẽ liễu mành trời thu
Bụi bờ cây cỏ hoang vu
Lạc loài sắc trắng viễn du dại màu
Ruộng vừa vàng lúa nối nhau
Bậc thang cố hữu cơ cầu tháng năm
Căn nhà gỗ đứng lạnh căm
Nét xưa còn đó dâu tằm làng quê
Bên kia dòng chảy lạnh se
Đường canh thẳng lối đắm mê tảo tần
Núi cao xanh lá bạt ngàn
Trôi xa về đến chặng đàng nào đây ?
Tình thơ ghép vận vơi đầy
Nét quê muôn thuở giải bày hồn quê .


GÓC CẠNH TỒN SINH .

Gom vào hình ảnh nhãn cầu
Cái quê hương nhụy ngọc châu lụa là
Gót chân theo nắng về xa
Trên lưng gùi cõng đi ra chợ mùa
Nắng soi những bóng cợt đùa
Lung linh di chuyển lua khua nẻo đường
Tím se làn trắng màu sương
Ôm đầy hẻm núi vô thường tịnh không
Mây trời sà thấp hanh hong
Nắng màu vàng nhẹ từng dòng rọi qua
Cuối mùa thu đến Sapa
Mồ hôi thấm củi vỡ ra cung đàn
Tình thơ trang trải tơ loan
Miền cao rõ nét chứa chan giọt mềm .


HÌNH ẢNH XA XƯA .

Chiếc cầu khô khốc bắc qua
Dòng trôi nhỏ hẹp phù sa nhạt vàng
Thu mùa còn nắng tơ loan
Hong lên quần thể chặng đàng Sapa
Bên kia trôi nổi mái nhà
Nét xưa còn lại âm ba quê mùa
Xa kia nương rẫy gió lùa
Còn bay sương lạnh thêu thùa không gian
Nền trời xám nhạt lây lan
Mùa thu muộn nắng lá vàng đong đưa
Bờ cao sắc cỏ nhặt thưa
Âm thầm dưới nắng hương lùa nhụy quê
Một vùng hoang lạnh tím se
Gót đi tầng bậc lối về xa khơi
Lào Cai dàn trải phương trời
Đan thanh mộc mạc của thời xa xưa .




TRANH QUÊ .

Khói bay màu trắng nõn
Tựa một làn mây trời
Ôm sườn non se lạnh
Cuối mùa thu nắng vơi

Trên đường đi rộn rã
Tiếng trẻ râm ran đùa
Phá không gian yên ả
Gót bước trâu lua khua

Con đường quê rơm rạ
Cỏ xanh vướng bên bờ
Ruộng nghèo nàn thửa nhỏ
Màu lúa chín bơ vơ

Thu gieo vàng ánh nắng
Quê kiểng gió ru mành
Buổi mai còn xa vắng
Giọt sương nắng long lanh .


Thứ Tư, 26 tháng 10, 2016



MÀU VÀNG ÔM SÓNG .

Cuối miền đất Việt ở đây chăng ?
Lớp sóng dường như mỏi lối hằn
Từ thuở xa vời nào réo gọi
Nỗi niềm dồn chứa những băn khoăn

Cánh rừng Nam Bộ đước hay mua ?
Có gió xôn xao để cợt đùa
Buổi nắng ấm nồng ôm lối bước
Bàn chân tần tảo nhịp khoan thưa

Bạc đầu lớp sóng vỗ ngàn khơi
Tầm mắt nhìn theo đến cuối trời
Cái nét thiên thần xưa đã vẽ
Mũi Cà Mau vẫn mãi chơi vơi

Đỉnh cao màu nắng mật trôi êm
Điểm xuyết không gian vỡ bậc thềm
Một cảnh xa miền trần tục lụy
Men nồng theo gót bước anh em

Là khu sinh quyển của thiên nhiên
Lưu trữ an sinh đến cuối miền
Giai điệu thì thầm từng nốt nhẹ
Tình thơ ngà ngọc phút trao duyên .




TẦN TẢO DƯỚI BÌNH MINH .

Đi theo dòng chảy bình minh
Nắng phai sông nước lung linh sóng triều
Bờ tre nằm đó tơ thiều
Dáng quê bao thuở lệ kiều dặm xa
Bàn tay tung lưới tơ hoa
Góc vuông cạnh góc nhạt nhòa nắng phai
Mặn mà hình ảnh hôm mai
Nổi trôi nhụy vị kéo dài suy tư
Vòng tròn mặt nước cầm như
Màu xanh giềng mối cung từ làng quê
Nền trời cao rộng hoang mê
Sắc màu mây đọng lê thê góc trời
Quê hương lẳng sắc gọi mời
Chân dung mộc mạc giữa thời hoàng kim
Một ngày tọa độ đường chim
Ghép thơ giao cảm môi tìm vị hương .




CON ĐƯỜNG GỖ RA KHƠI .

Con đường gỗ bắc ra khơi
Lối đi cọc cắm lằn trôi bao giờ
Những xuồng đậu cắm sào chờ
Hải hành sinh kế xa bờ mỗi khi
Nước ròng thấy rõ lối đi
Dưới cơn gió lượn thầm thì âm ba
Bên kia lẳng sắc trời xa
Màu trôi vân cẩu giao hòa nước mây
Sắc vàng pha sợi tơ bay
Nền trời diễm ảo đắm say men tình
Giã từ mộng ước hư vinh
Vòng tay nồng ấm lộ trình ghép thơ
Âm vang tiếng sóng xao bờ
Khẽ khàng linh động như mơ giữa mùa .





NHỊP CẦU MANG GIẤC MƠ ĐÊM .

Nhịp cầu mang sắc đèn đêm
Đi qua gót bước anh em song hành
Bên thềm kiến trúc lũy thành
Hoa văn đương đại long lanh sắc màu
Mặt hồ phiên bản đồng thau
Dòng trôi từ thuở nát nhàu sắc thu
Trời đêm cao rộng hoang vu
Thiên hà xa lắm rắc mù qua thơ
Đi qua cuối bến sang bờ
Ngồi nghe nhịp phách đàn tơ lạc loài
Gió triều mặt nước se soi
Ánh đèn lay động cảm hoài giữa khuya
Men tình giao cảm sẻ chia
Phút giây gợi nhớ đầm đìa vị môi .




GÓC CẠNH ĐĂC THÙ .

Nắng thu soi ở đỉnh mà
Màu vàng góc cạnh âm ba thế đời
Bậc thềm mòn mỏi không vơi
Gót chân biền ngẫu ầu ơi hương mùa
Tơ đồng lỏng phím xa đưa
Rung rinh cây lá ngày xưa bây giờ
Nổi trôi qua mấy cuộc cờ
Nắng soi thềm ngả nhạt mờ bóng cây
Một ngày không có vướng vây
Song hành lối rẽ vòng tay ấm nồng
Lung linh bên ấy dòng sông
Phù sa xám đục xa trông mơ hồ
Nền trời ấm lại phân phô
Điểm thiền vọng nhớ cơ đồ hòa duyên
Mình về mùa cạn thu riêng
Cảm giao tình khúc cuối miền nước non .


Inline image 1

GỞI GẤM BÊN TRỜI .

Anh gởi về đây một nỗi lòng
Quê hương diễm lệ sắc văn phong
Bình minh nơi ấy êm đềm quá
Quê mẹ cũng là - có phải không ?

Nỗi nhớ nhung nào mà lãng quên ?
Trải lòng thật rộng để mông mênh
Tình thơ dốc hết qua thời khắc
Để ấm vòng tay xiết nỗi niềm

Màu của ngọt ngào nắng mật ơi !
Đầu tiên chấm phá khắp cung trời
Cái màu hổ phách non tơ ấy
Là của men tình - ở giữa nơi

Hoài cảm chiều xa nối bến bờ
Hai miền địa lục cạn tình thơ
Hàng dừa ru gió trôi man mác
Rọi xuống dòng im hẳn đợi chờ

Xa lắm đường ngôi kéo rạch ròi
Bình minh tơ tóc sợi gương soi
Cơ hồ cái nét mơ hoang ấy
Giây phút mà thôi rất hiếm hoi

Gởi lại cho anh nét viết lòng
Những gì tương cảm buổi tơ rong
Phương trời gợi nhớ bình minh cảnh
Phác họa thời gian sự nhớ mong ...


Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

Inline image 1

MÀU SẮC CHIỀU ĐI .

Hàng cây đón gió thu phong
Tiếng bay xao động men lòng ghép thơ
Nước loang dòng chảy đôi bờ
Ánh tà huy nhuộm sắc mơ gọi chiều
Quê ơi ! dáng mẹ lệ kiều
Cứ rưng rức xiết men yêu nghẹn lòng
Âm thầm con nước ruổi rong
Lằn đi tơ sợi vân phong lụa là
Bên đường đậm nét gấm hoa
Thềm hiên trao gởi mặn mà thời gian
Vầng dương gần khuất dăm ngàn
Chân mây mặt biển chứa chan bao là
Nỗi niềm gởi cõi trời xa
Cái chung giữ vẹn riêng là vào thơ
Mây trôi vân ảnh nhạt mờ
Đỉnh trời hư ảo bây giờ hôm qua
Bóng thuyền cuộc hải hành xa
Bụi mờ còn lại dáng pha sắc chiều
Nổi trôi giây phút tơ thiều
Nhúm nhen trao gởi lượn triều nội tâm .




XANH SẮC LỆ KIỀU .

Màu xanh của nước non ơi !
Phẳng gương nằm ở khung trời đang mơ
Gió rong lượn chảy vỗ bờ
Rộn ràng tiếng nhạc phổ thơ tình này
Cuối mùa thu ấm vòng tay
Thềm hiên Tam Đảo loang lay mái đầu
Cận kề giây phút ngọc châu
Sợi tơ dấu cộng lắng sâu hương mùa
Rừng cây vóc dáng thêu thùa
Màu xanh tắm nắng lua khua gió về
Cuối trời sương lạnh buốt se
Nắng màu thu muộn quế hòe không gian
Men yêu giọt nhỏ trễ tràn
Mà thơ lắng đọng phút đan thêu cùng
Bên bờ dòng nước ngại ngùng
Chân mây Tam Đảo cầm chung hẹn thề .




MÀU XANH TRỜI VƯƠN NẮNG .

Đan nhau đường nét núi thiên nhiên
Có nắng có sương có tịnh thiền
Có bến tương tiêu thềm lạc cảnh
Một ngày Tam Đảo vạn ngày tiên

Màu xanh nước chứa góc càn khôn
Phẳng lặng mà như réo gọi hồn
Sợi nắng cơ hồ muôn giọt mật
Trôi vào vị giác ngợp môi hôn

Trải ra tất cả những nguồn thơ
Hòa nắng ban mai chiếu đợi chờ
Hơi ấm bay vào theo cảm xúc
Dễ chừng thức dậy giấc son mơ

Nhìn mây rong ruổi giữa khung trời
Chút nắng loang vào tứ vận rơi
Vào giữa hương đồng vây cỏ nội
Phút giây nồng ấm cuộc đầy vơi .




MÀU NẮNG PHONG YÊN .

Ánh nắng đằng kia ôm núi lạnh
Buổi thu còn lại sắc vàng thu
Chênh vênh một cõi trời quang tạnh
Chỉ có hơi sương rắc bụi mù

Dưới những bóng cây non nõn sắc
Bên bờ suối chảy nhạc êm êm
Từng trang cảo trải thơ Hàn Mặc
Chảy xiết ngàn xa dải lụa mềm

Thềm đá phong trần vương vấy nắng
Sắc màu sũng ướt giọt sương khuya
Trăm năm góc cạnh đang trầm mặc
Thảng hoặc tơ lòng vạn mối chia

Đứng dưới bóng cây nghe gió gọi
Ngàn trùng hòa nhịp vạn trùng bay
Rì rào tiếng suối miền quan tái
Âm vận xô bồ giữa đắm say

Cùng gởi trao lòng qua ánh mắt
Thềm hiên điệp mộng ở xa xôi
Tình thơ ghép vận la khoan nhặt
Tràn ngập buồng tim ấm lượn trôi .


LẶNG TÍM QUẦN CƯ .

Lặng se ở giữa khung trời
Nhìn qua song gió mọc mời tiếng ru
Bây giờ sắp giã từ thu
Làn sương còn lạnh sợi mù ôm truông
Lối đi đẳng cấp vai tuồng
Tháng năm tần tảo cạn nguồn sinh nhai
Đường lên khập khiểng gót hài
Nhìn không gian rộng hôm mai cơ vòng
Màu xanh ru gió muội mòng
Đẫm sương se lạnh tịnh không lặng thiền
Lời thông trong gió căn duyên
Âm ba tiếng sáo cuối miền núi non
Lạc loài quần thể ngói son
Chơ vơ mái lá linh hồn quần cư
Ôm đồm vào giữa tàng thư
Gởi trao hương nhụy chân như men tình .




THIỀN VIỆN - TAM ĐẢO .

Vầng dương nằm đó nhạt mờ
Những tia tản lạc như mơ gọi đùa
Màu sương se lạnh lua khua
Giọt rơi vào lá gió đùa vi vu
Cội thiền nằm ở nguồn tu
Tây Thiên lạc giữa sắc mù qua sương
Trầm hùng góc cạnh cong vươn
Nét son kiến trúc cuối đường nước non
Nhặt rơi tiếng mõ gọi hồn
Tiếng chuông bắt nhịp sự tồn tại xưa
Đường lên tầng bậc nhặt thưa
Tiếng cây ru lá vẳng đưa giọt thầm
Rừng vây Tam Đảo hòa âm
Rắc thu lặng tiếng lòng câm nín lòng
Dưới trời ôm giấc hằng mong
Phôi pha phong cảnh ấm vòng tay thơ .


Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

Inline image 1

TRĂNG VỌNG HỒN QUÊ .

Xa nghe mái đẩy mái nhì
Dễ chừng trên bến Hương khi sang mùa
Không gian dừng lại lua khua
Tiếng dầm quậy nước thêu thùa nhớ nhung
Nốt đàn lỏng phím tơ chùng
Giữa dòng sông nước cầm chung giao tình
Bóng cây se lạnh rung rinh
Tơ mành diễm ảo sắc quỳnh dao thơ
Ánh trăng chiều muộn sương mờ
Mong manh khoảnh khắc gieo mơ vào miền
Bên thềm giấc ngủ bình yên
Đằng kia dãy núi sự thiền luận phơi
Tuyệt nhiên dòng chảy chơi vơi
Loang theo tiếng nước nín lời viễn du
Canh chầy gởi bút vào thu
Giữa man mác lạnh phỉ phu tơ lòng .


BÊN DÒNG NƯỚC BÌNH YÊN .

Nắng thu mùa loang muộn
Trên dòng nước thoáng mù
Giọt sương còn vây vướng
Theo lượn gió phiêu du

Thềm ly tao trống vắng
Kéo dài cột vân ly
Ánh nắng soi cần mẫn
Nốt la gọi thầm thì

Cổ lầu vương màu xám
Sự kiến trúc hàn lâm
Nắng xóa màu bụi bám
Tím se và âm thầm

Dòng trôi nhòa ánh nắng
Nhàu nát sắc vầng dương
Bóng soi vào im lặng
Canh thâu đọng vô thường

Đỉnh đồi xa tồn tại
Màu nắng gió lạnh sương
Chân trời xa quan tái
Lặp gót bước thừa lương

Lá tàng cây xào xạc
Làm lay động bầu trời
Bóng mây mùa tản lạc
Diễm lệ men tình ơi !


ĐÈN ĐÊM XÓA PHỐ MỸ THO .

Đèn soi phố thị Mỹ Tho
Lẳng màu phỉ thúy suốt bờ Tiền Giang
Bức tranh nhàu nát cổ trang
Nhạt mờ huyền ảo dệt đan tơ mành
Lặng thầm như giữa mong manh
Nửa khuya trầm bổng âm thanh tơ đàn
Nhìn về ánh điện chạy ngang
Chiếc cầu thế kỷ mơ hoang qua dòng
Tím màu nước phẳng mặt sông
Ánh đèn thức muộn tơ đồng đáy sâu
Nền trời lấp lánh ngọc châu
Thiên hà vũ trụ đầy màu lưu ly
Cuối mùa thu của chuyến đi
Giữa đêm vọng tiếng thầm thì nổi trôi
Cập bờ bến nước giao bôi
Men nồng cuộc lữ mềm môi hương tình .




HỒ MỸ KHÁNH - CẦN THƠ .

Cần Thơ có bến Ninh Kiều
Có hồ Mỹ Khánh tơ thiều vào thu
Nước hồ màu ngả vàng nhu
Rong rêu , rác tảo vây bu sáng màu
Chiếc xuồng đứng giữa tằm dâu
Tím màu giai điệu ngọc châu mấy vòng
Nón quê hương nắng hanh hong
Tóc xuôi màu áo đường cong âm thầm
Vo ve tiếng nước quậy dầm
Cái duyên của thuở trăm năm tự tồn
Mái nhà cổ ngói màu son
Dường như vọng nguyệt đài còn vây vương
Bậc thềm sắc lá xanh buông
Nắng phai màu nhuộm vô thường sắc không
Gió xao sắc đỏ hoa đồng
Cùng hương cỏ nội ấm nồng thời gian
Nhịp cầu nho nhỏ vương mang
Bắc qua dòng nước tơ đàn gọi theo
Mình về tiểu cảnh mè nheo
Mà men tình giục phút Kiều gặp Kim .




CHÙA VĨNH TRÀNG - TIỀN GIANG .

Đã hơn thế kỷ cuối thiên niên
Vóc dáng Á Âu mặn vị thiền
Buổi nắng thu mùa gần tạm biệt
Vẫn còn loáng thoáng lệ kiều duyên

Gần như im lặng để chân như
Khúc chiết đường vân tuyệt hảo từ
Màu sáng đồng xưa tầng bậc đượm
Đã nhiều di tích buổi tàng thư

Hôm nay buổi sáng nắng Tiền Giang
Rong ruổi tình thơ ghé Vĩnh Tràng
Chút ngộ lăn vào qua nét bút
Lặng thầm cô đọng giữa miên man

Vào thềm đường lót gạch tàu phai
Năm tháng đường qua vạn gót hài
Ánh nắng ngả cây nhòa bóng mát
Hai bờ hoa kiểng nở hôm mai

Trong sân trầm mặc những loài hoa
Ghẻ lạnh không gian vẫn mặn mà
Vóc dáng công phu như sợi dệt
Ấm nồng dìu dặt tỏa hương xa

Và nghe có tiếng mõ hòa lên
Giờ ngọ nắng theo thẳng đứng nền
Bất giác tâm hồn chùng vị ngã
Lãng du thiền luận giữa mông mênh

Chiêm bao giây phút để se lòng
Cùng đến thiền môn bước ruổi rong
Góc cạnh Vĩnh Tràng tròn diện mạo
Tình thơ chân thiện sáng văn phong .



Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016



THÀNH NGỮ ... MÁI NHÀ TRANH ...

Khúc quanh đường chạy về đâu nhỉ ?
Giọt nắng mùa thu trải muộn màng
Khô khốc nhưng mà bay giọt quế
Hòe lên nét dọc với chiều ngang

Mái nhà tranh của buồng tim ấy
Rung động phút giây của chúng mình
Thành ngữ ngày xưa giờ mới thấy
Đan thanh mà cũng rộn đài kinh

Rừng cây xào xạc xanh mưa nắng
Thang bậc hoằng khai những thuật từ
Từ ở đôi tim mình trĩu nặng
Bây giờ vây vướng chữ Tố Như

Xanh ôm thảm cỏ vây vương sắc
Hình ảnh chân dung cái thuở Kiều
* Phương thảo cửu trường thiên liên bích *
Tình thơ bổng chốc tỏa men yêu

Nhà tranh một mái tim hai quả
Em với anh chung một hẹn lòng
Dù ở chân trời hay xứ lạ
Sắt son một mực với hằng mong ...








SỢI NẮNG XUYÊN MÂY .

Khẽ khàng Tây Bắc gió thu
Đẩy đưa hơi lạnh viễn du tơ lòng
Đồi cây lạng đãng muội mòng
Làn sương sợi khói tơ rong bụi hồ
Từng tia nắng rọi lô nhô
Dáng hình rẽ quạt phân phô sợi mềm
Đường cày cổ lũy cài lên
Sườn đồi thoai thoải lãng quên bao giờ
Loài hoa dại sắc hoang mơ
Quần cư lặng lẽ núp mờ giọt bay
Mây trời cổ quái rứt ray
Dung nhan thu muộn vướng vây tâm hồn
Nhạt mờ qua mấy triền non
Mà đang bung vỡ nét son men tình
Của thiên nhiên dành riêng mình
Giao thoa vận tứ hiên đình vọng xa
Trải dài góc cạnh gấm hoa
Còn rưng rức nhớ đêm qua bậc thềm .


CON ĐÒ SINH QUYỂN .

Nổi trôi như thể con đò
Lòng hồ Thủy điện sắm so men tình
Cát thềm từ thuở yên bình
Màu xanh cỏ vướng tồn sinh hương mùa
Cánh rừng gió lượn se sua
Mát màu sinh quyển lặng đưa vị mềm
Con đò rẽ bước trôi êm
Dầm bơi phu trạo giọt thêm men nồng
Buồng tim của sự ruổi rong
Nghe xao xuyến đã thấy không anh à ?
Mây trời kéo ngắn độ xa
Ấp ôm Cồn Ó gió là là bay
Môi trường chưa thấy hôm nay
Bụi phai sinh quyển vòng tay ôm cầm
Vẳng nghe tiếng phách bổng trầm
Ầu ơ điệu Lý thuở nằm nôi xưa
Cạn nguồn anh cảm thấy chưa ?
Gió lay hồ nước vẳng đưa men tình .




CHẤM PHÁ CỒN CÂY .

Đá Cồn tồn tại đến hôm nay
Mình đến giao bôi để tỏ bày
Xiết chặt cuộc tình trang trải vận
Ghép thơ dấu ái phút men say

Đan thanh mấy bóng nhỏ cây xanh
Cái dáng tương tiêu vẫn liễu mành
Tiếng gió se lòng phe phẩy giục
Men lòng rạo rực phải không anh ?

Lằn trôi vây vướng cỏ năn tơ
Khúc chiết không gian nét cạn bờ
Giao hưởng buồng tim qua khoảnh khắc
Mặn nồng biết mấy - ghép tình thơ

Bên kia tầng bậc đá hanh hao
Khô khốc thềm thu dáng cuộn trào
Lãng đãng làn sương trong nắng nhuộm
Mềm lòng theo gió lượn lao xao

Vương mang đầy ắp những tầng mây
Giảm nhiệt bầu trời để đắm say
Rốt ráo những gì đang tận hưởng
Vòng càng khép kín ngón đôi tay .




NẮNG THU MÙA CHÂU THỔ .

Một vùng châu thổ Vân Long
Đồng bằng Bắc Bộ ruổi rong thu mùa
Mây trời trắng sắc gió lùa
Màu xanh nhạt ngọc lua khua giọt mềm
Gam màu đơn sắc tơ êm
Vấy vương bậc đá hiên thềm sắc vôi
Màu xanh cây cỏ bồi hồi
Còn lung linh giọt sương rơi vỡ òa
Hương đồng cỏ nội gấm hoa
Trôi theo lượn gió bay qua mái đầu
Song hành gót bước cùng nhau
Ấm vòng tay khép tơ nhàu mối vo
Dầm bơi quậy nước con đò
Trên dòng thu lặng nhỏ to thì thầm
Mình về nghe hải triều âm
Tiếng thơ đồng vọng tơ trầm qua tim
Muộn màng chưa mỏi đường chim
Màu sương mái tóc lối tìm vị môi .






AN BÀI PHONG CẢNH .

Tính địa lý hoằng khai theo dòng chảy
Phân bổ qua tưởng biết mấy thời kỳ
Vị trí nào cũng thật rất chi li
Điểm xuyết dáng yêu kiều và hồn hậu

Dù nằm ở cái miền thời tiết xấu
Của mỗi năm trong tầm ngắm thiên tai
Mà ở đây chấm phá sự trang đài
Đầy màu sắc lụa là và tơ sợi

Buổi bình minh màu nắng vàng diệu vợi
Từ vầng dương đang tỏa nhụy nhung mềm
Sóng âm vang vào bờ cát vỗ thềm
Nghe quen thuộc âm thanh mùa quê kiểng

Núi lặng thầm màu đêm đen miên viễn
Xao xác lòng qua tầm mắt làn sương
Bóng cần lao dậy sớm buổi lên đường
Cứ trôi nổi những con thuyền tiềm thức

Trời e lệ cái màu xanh Ngưu Chức
Nối nhịp cầu qua dòng lệ mưa Ngâu
Giữa thu trời Bến Nhượng nhả ngọc châu
Cứ rưng rức men tình trong giục giã

Thiên Cầm ơi ! cảm giao đời tao nhã
Không vướng vây một chút gợn bụi trần
Vòng tay tròn dung mạo của văn lân
Trao và nhận mềm vành môi men vị .


Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2016



VẮT TRONG MÀU NẮNG BIỂN .

Mình qua đến đảo Bóoc- nê
Ô hay ! hai tiếng hẹn thề bên nhau
Nước trong vắt sợi xanh màu
Ngọc mềm rọi nắng xuôi nhau đi vào
Cõi mây mù ấy nơi nao
Dường như đồng vọng lời chào vận thơ
Sườn xanh cây lá đôi bờ
Bóng thông sà nhánh lặng lờ gió ru
Thuyền tình cập bến bờ thu
Ngồi trong khoang để lữ du men tình
Biển xao nước nhẹ rung rinh
Động cơ giục giã lộ trình xa khơi
Cuối mùa thu nhớ anh ơi !
Cát thềm còn đọng đầy vơi gót mềm
Màu trời ngập ánh nắng lên
Ba vùng lãnh thổ ba nền nếp mơ
Cứ như con nước tràn bờ
Buồng tim rộn rã tình thơ chan hòa .



  6


NÔNG TRANG LẮNG ĐỌNG .

Căn nhà hựu tấn nông trang
Ở đây lâu lắm cuối đàng kỷ nguyên
Màu chia góc cạnh thành phiên
Phong rêu mái ngói ước nguyền tường vôi
Song cao ánh mắt gọi mời
Dễ chừng qua mấy đỉnh trời tháng năm
Vàng non xanh nõn ướt đằm
Giọt thu còn trải dấu dằm canh thâu
Nắng soi hơi ấm trên đầu
Tiếng tơ lỏng phím cưỡng cầu xa bay
Trải thềm xanh đậm bóng cây
Gió đưa như sự giải bày nguồn cơn
Mình cùng nồng ấm men hôn
Vành môi thu cảm tâm hồn của thơ .





BẾN VẮNG .

Dòng sông này có bao giờ ?
Buổi chiều chiếu muộn giọt mờ tà huy
Cơ hồ như những bước đi
Kéo theo lượn gió thầm thì khôn nguôi
Tiếng cây trên bến ngậm ngùi
Loài phong tùng cổ ngược xuôi cung đàn
Núi xa từ thuở hồng hoang
Chìm vào dòng nước mơ màng giọt khuya
Làn mây lắng đọng đầm đìa
Trôi theo tiếng nước mép bìa phẳng gương
Không gian yên tĩnh tơ vương
Nắng màu nhung nhớ vô thường dặm xa
Ấp ôm khoảnh khắc tơ hoa
Tình thơ ghép vận chan hòa của riêng .






NHỮNG TIA NẮNG ĐẦU TIÊN .

Nắng soi hình rẽ quạt
Vào dòng thác rơi thềm
Trải chiều dài dịu êm
Suối thanh thao màu nắng

Giọt sương đêm còn nặng
Trên cành lá long lanh
Cô đọng giữa em anh
Màu thủy tinh xa vắng

Cỏ ôm sương tê lạnh
Ánh nắng nhuộm tràn bờ
Ngồi bên nhau ghép thơ
Nghe phong tùng rơi hạt

Vầng dương nằm nhợt nhạt
Ẩn núp dưới cành sương
Cả không gian vô thường
Để men tình hữu thể

Hình dung và ước lệ
Cuộc hẹn ước vơi đầy
Thung lũng màu hôm nay
Lụa là và nhung gấm

Ở phương trời xa lắm
Gần ngút ngát hành tinh
Sự nồng ấm chúng mình
Đan thêu như tranh vẽ ...






LẠI MỘT CON ĐƯỜNG .

Bên kia màu núi tuyết
Năm tháng đã thành băng
 Cuối phương trời tê buốt
Giọt lạnh rơi lăn tăn

Ánh nắng trời vương vấy
Thềm cỏ mỏng thời gian
Lượn gió đùa qua đấy
Yên lặng giấc mơ hoang

Trũng cây xanh thấm đẫm
Màu của gió và sương
Như mãi còn rét đậm
Xao động mối tơ vương

Con đường đi khúc khuỷu
Ôm sườn thấp ôm cây
Lằn trắng sơn nũng nịu
Nắng vàng rơi hây hây

Lòng hồ yên lặng gió
Màu phỉ thúy xa khơi
Nỗi niềm nằm nơi đó
Tình thơ ghép đầy vơi

Khoảnh khắc tràn hơi ấm
Sự hoang dã nín lời
Những gì đang thấm đẫm
Vào chiều sâu xa xôi .




THU KHÔNG VÀNG LÁ .

Mùa thu sắc lá không vàng
Cứ xanh thẳm sắc lây lan hương mùa
Nóc nhà kiến trúc thêu thùa
Nền văn minh cổ , nắng lùa sắc ôm
Bóng cây góc cạnh cung vòm
Cũng màu xanh lá ôm đồm với thu
Vườn xanh màu rắc sợi cù
Bóng râm ngã đổ phong du bậc thềm
Dòng sông xanh chảy lụa mềm
Bên kia làng xóm êm đềm an sinh
Lần theo hết lối lộ trình
Gót chân tần tảo khúc tình hoan ca
Nắng màu nhạt trải dặm xa
Nếp sườn thoai thoải lụa là không gian
Thật là một giấc mơ hoang
Mà không hiện thực giữa trang thơ đầy
Song hành gót bước hôm nay
Phong cầm lãng đãng ai lay lắt lời .



Thứ Năm, 20 tháng 10, 2016



SẮC MÀU HUYỀN THOẠI .

Dòng sông xanh chảy quanh co
Ôm đồi dựa rẫy nương dò dẫm đi
Cỏ xanh ngày tháng lương tri
Đốm hoa trắng nở thầm thì cô đơn
Cuối đường mái lợp chập chờn
Xóm nhà lạc lỏng nắng vờn bóng mây
Thửa bờ cắt đặt xưa nay
Màu xanh tần tảo bàn tay vun trồng
Nổi trôi non thấp xa trông
Làn sương mỏng lạnh phiêu bồng trăm năm
Màu trời sáng ngọc hanh hong
Rơi vào im lặng nao lòng dặm xa
Vẳng nghe tiếng trúc giao hòa
Đi vào tiếng gió âm ba lạc loài
Mình ngồi bến nước nắng soi
Nhìn con sông chảy cảm hoài qua thơ
Hành trang nặng trĩu tình cờ
Khung tranh thủy mặc bao giờ còn đây .