Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016



CỦA MỘT THỜI XƯA .

Vẫn giọt nắng trời Đế Kinh trong vắt
Gót qua cầu giai điệu phách trâm anh
Hai thời gian bắt gặp giữa long lanh
Đường tơ nắng hợp lưu vào tri thức

Nhịp cầu qua màu nhạt lam cổ tích
Từng tiếng rung khi dòng nước vơi đầy
Hai sắc màu chuyền hơi ấm bàn tay
Hai góc nhớ của băng tần khát vọng

Nón quê hương ngậm ngùi phai màu nắng
Ôm mái huyền trôi dòng chảy tơ hoa
Cứ xôn xao trong tâm thức thiết tha
Tím và trắng phơi đường cong sinh học

Tiếng guốc vang vọng bậc thềm mưa móc
Như giọt mềm đâu đó thuở tròn mơ
Ở bên kia màu trời hiện nên thơ
Nền núi đứng lẫn màu xanh e lệ

Cây xào xạc buổi mưa thành nắng bể
Rơi từng lời vào lối bước qua sông
Thoáng khôn khuây qua từng nốt tơ đồng
Khúc nhã nhạc êm đềm trôi biền biệt

Trải hồn thơ theo dòng ra trang viết
Một ngày về trên đất Huế xa khơi
Sự đài trang của dấu lặn không lời
Mà trĩu nặng trong men tình khướt nhụy .





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]