Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016



ĐƯỜNG CONG ĐI ĐẾN CHÂN TRỜI .

Con đường cong để bình phương
Thoạt nhiên cô đọng nét vương vấn lòng
Ôm đồng cỏ mỏng ru rong
Dựa lưng vào núi quan phòng thiên nhiên
Cây rừng xao động từng phiên
Đi theo lượn gió cuối miền tuyết phơi
Lạnh se ở một phương trời
Cầm như tiếng nhạc không lời nín câm
Lặng soi vây vướng cung tần
Lẳng màu quan tái sự trầm tư thơ
Nẻo đường sống lại giấc mơ
Tham quan du lịch sợi tơ ghép vần
Cung đường gió sở mây tần
Lỏng buông tay phím mấy lần tà huy
Gom vào gót bước chân đi
Những ngày đan dệt cúc quỳ se dây .



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]