 
KHÔNG GIAN HOÀI CỔ ...
Như tản mạn vào khung trời kinh điển 
Rặc ngôn từ của dáng dấp cổ phong 
Quanh rừng xanh thấp xuống cuộc quan phòng 
Để hồ nước mặn nồng thêm giai điệu 
Cầu bắc qua dáng mượt mềm tơ liễu 
Vọng nguyệt lầu ở giữa đứng phong rêu 
Mái ngói son đường nét nhỏ phù điêu 
Cho vóc dáng trầm tư vào cổ độ 
Cây xung quanh tơ mành mà trùng ngộ 
Thơ Tố Như ngày ấy vẹn câu thề 
Ngồi bên song hương vị khói trà quê 
Bay lãng đãng làm tình thơ ấm lại 
Xa thành phố nẻo đường vây quan tái 
Buổi cạn nguồn dâu bể lịm vành môi 
Nhìn bầu trời râm nắng giọt chơi vơi 
Vì mây thấp lãng du vào hư ảo 
Em và anh bụi đường mờ vai áo 
Cuộc du thơ chan chứa khúc huê tình 
Ngày lạc loài sự tráo trác ba sinh 
Khoan hòa bước vào không gian lặng gió 
Gom vận tứ , từ đường cong nơi đó 
Nhung lụa mềm sũng ướt chảy qua song 
Giữa thiên nhiên giữa cung bậc se lòng 
Làm tròn trịa thêm chân dung thơ mới 
Phút giao cảm thần tiên không mong đợi 
Mà đong đầy thi tứ giữa huyền mơ 
Anh thấy không , em lấy được tay rờ 
Niềm hạnh phúc đan thanh mà dào dạt .