Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

Biển cạn

CHIỀU VỀ TRÊN BIỂN PHÚ LỘC ...

Gượng bám vầng mây một chút thôi
Ánh tà huy ấy nhẹ nhàng trôi
Nói lên giây phút bao niềm cảm
Để lại bên thềm cát nổi trôi

Biển cạn sóng rong sóng bạc đầu
Từ ngoài xa tít đuổi theo nhau
Tiếng ầm ào vọng loang chiều vắng
Phú Lộc trời thu úa sắc mầu

Sóng lướt qua rồi để dấu chân
Dệt đan lên cát lối hằn vân
Trong dòng nước cạn mây phiên bản
Thẫm sắc chiều buông sũng ướt vần

Vần ấy là thơ cuộc viễn du
Dừng chân Đà Nẵng cuối mùa thu
Bên bờ sông cũ bên bờ biển
Dạ lữ song nghe gió tạc thù

Dãy núi bên kia dưới bóng mây
Khói sương lãng đãng sắc vơi đầy
Mầu trời quan tái mang âm hưởng
Của cuộc phiêu bồng xuôi đó đây

Những chiếc ngư thuyền neo rất xa
Rộn ràng thủy động gió âm ba
Thời gian tranh chấp vào đêm tối
Sự sống thêm vui phút thiết tha

Tha thiết với chiều thu úa ơi !
Mây đang gần kín hết phương trời
Nắng vàng thu đã hoàng hôn nhuộm
Bóng tối âm thầm xóa biển khơi

Cùng đứng qua song dạ lữ mà
Phố thành Đà Nẵng đã vươn hoa
Mầu hoa đèn phố lung linh sáng
Lẳng bóng chiều thu rất mặn mà

Và viết bài thơ qua chấn song
Chiều buông rưng rức mối tim lòng
Âm âm tiếng sóng hôn thềm cát
Nồng ấm vòng tay cuộc ruổi rong .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]