Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

TRƯỚC SẢNH ĐƯỜNG THÀNH PHỐ . 
Một buổi mùa thu chọn ý thơ 
Năm cánh vàng sao lộng sắc cờ 
Đại sảnh vươn lên trong gió sớm 
Hồn thiêng thành phố một đồ cơ 

Hai trái tim chung một nhịp đưa 
Lăn vào cây lá buổi tươi mùa 
Tượng đài phản ảnh lên kỳ vọng ... 
Của một bàn chân đi lối xưa . 

Đã kết nên thơ giữa cảnh tình 
Đong đầy trong ấy những tồn sinh 
Chuỗi ngày trĩu nặng lòng mơ ước 
Tay nắm cùng nhau suốt lộ trình .
MỘNG ... 
Anh ơi ! em muốn chúng mình 
Như đôi chim nhạn xinh xinh trên trời 
Em mong tình mãi sáng ngời ... 
Như vì tinh tú trên trời đó anh .

NGỌC THUẦN

MƠ...

Em ơi! anh muốn đôi mình
Như đôi đũa ngọc nặng tình bên nhau
Nhân gian đổi trắng thay màu
Tình ta chung thủy trước sau vẹn tình

Hồng Lĩnh

Cảm ơn Chị Ngọc Thuần Em họa với thơ chị nhé
ĐỒI THÔNG BUỔI SÁNG . 
Ánh nắng tràn vào xứ mộng mơ 
Đưa xuôi dòng nước rẽ đôi bờ 
In hình cây lá như sương khói 
Để mặt hồ rung mấy nhịp tơ 

Thấp thoáng dáng hồng mái tóc nghiêng 
Hằn lên thông bóng đổ bên triền 
Sắc trời kia cũng xanh màu nhớ 
Để cõi lòng đây rộn nhịp tim 

Trước cảnh này sao cứ vẩn vơ 
Như đang thắp nến sáng cung từ 
Mượt mà âm vận loang màu bạc 
Gởi đến về đâu những thực hư ?


NỖI LÒNG
Đồi thông buổi sáng thật mộng mơ
Ánh nắng soi cây bóng cắt bờ
Thành Phố vươn mình khoe sức sống
Mặt hồ sóng gợn ngỡ đường tơ
Gần trưa ánh nắng bóng thông nghiêng
Dáng đứng hiên ngang đổ xuống triền
Thôn xóm xa xa mờ khói tỏa
Ngọt ngào du cuộc sống bình yên
Chợt thấy trong lòng cứ vẩn vơ
Như đang thúc giục đến cung từ
Bởi lòng nặng trĩu bao phiền muộn
Chả nhẽ thôi đành nhắm mắt ư

B.T.K.T
THÁC PONGOUR . 
Những tầng thác đổ sáng pha lê 
Từ đỉnh nào đây đã kéo về 
Vách đá chơ vơ ngàn vạn kiếp 
Cảnh quan kỳ vĩ dáng say mê 

Nhỏ nhoi đứng trước cảnh thiên nhiên 
Mong mỏi giao lưu đến mọi miền 
Bằng những vần thơ du viễn cảnh 
Cho con tim rộn phút mơ huyền .
GIAO CẢM GIỮA RỪNG THÔNG . 
Thông đứng ken nhau chặt nhánh vương 
Lá xanh buông tóc một màu thương 
Bên nhau hai trái tim son sắt 
Cộng hưởng theo từng mỗi độ rung 

Hoang vắng mà như rất rộn ràng 
Cõi lòng níu chặt mối giây loan 
Rừng thông có phải là trăng mật ! 
Đã chảy vào thơ một tấc đàng .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]