Xuân về hoa nở thắm tươi
Cả nhà chào đón ... nụ cười đẹp xinh
Không gì cao quý bằng tình ...
Xuân ơi ! đào nở bên thềm cửa
Những nụ hoa khai rất mặn mà
Màu đỏ dễ chừng như sắc đỏ
Vành môi người ấy của hôm qua
Mai ơi ! vàng sắc chi nhung nhớ
Những nụ xanh non cứ mãi chờ
Để đóa vàng kia khoe sắc thắm
Cuộn tròn tất cả gọn vào thơ .
Chia hai dòng chảy của thời gian
Tuyết lạnh Bết - Hem quá phũ phàng !
Máng cỏ Hài Đồng đang giáng thế
Nhạc ca thiên sứ khúc hân hoan
MARI dáng mẹ của yêu thương
Đôi mắt trầm tư luống đoạn trường !
Thân Chúa thấp hèn nơi máng cỏ
Lòng người Giô - Sép đọng tơ vương
TIN MỪNG vang vọng khúc hoan ca
Sao sáng soi lên khắp mọi nhà ...
Dù tuyết phủ dầy mà ánh sáng
Bừng lên xóa hết những Ta Bà !
Như cánh hạc xòe màu trắng trong
Dễ chừng đã nở ở bên lòng
Ôi hoa mà ngỡ là chim hạc
Trong cõi đời này nặng gió giông !
Những nét đan thanh lẫn dịu hiền
Sợi tơ mà mượt của trinh nguyên
Rung rinh trong gió mùa e lệ ...
Len lén vào thơ nhả dịch tuyền
Ở giữa cõi đời lắm trái ngang !
Vẫn nghe dìu dặt sợi tơ vàng
Mắt nhìn diệc bạch lòng thanh thản
Đọng lại tâm hồn bao chứa chan .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]