Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014
THÁC ĐỔ ...
Thông đứng một mình nghe thác vang
Suối tuôn thác đổ đẹp không chàng ?
Gió se se lạnh lòng man mác ...
Giữa khoảng trời mơ dưới nắng vàng .
CÁI DÁNG PHƯƠNG TÂY .
Dưới nắng vàng ong nhuộm dáng thơ
Đong đưa thông lá nhẹ đôi bờ
Màu xanh của lá phơi trong ấy
Em có nghe gì - một chút cơ !
Một chút mà thôi ở cõi này
Mang về hơi hướm của hồn Tây
Vườn hoa tích lũy bao nhiêu vận ?
Của một bài thơ vương tứ say .
CẢNH CỦA THƠ
Một buổi dừng chân ngắm mặt hồ
Dáng thông in đáy nước như mơ
Trời cao mang sắc sương còn loáng
Như để cho mình ghép vận thơ
Nắng đổ bóng chiều đổ ngã nghiêng
Như đang cô đọng dấu chân thiền
Cây cầu bắc nhịp vào hư ảo ...
Như hẹn gót chân đến mọi miền .
Và núi xa kia giữa cõi mù
Đưa hồn vào gió vọng xa ru
Em nghe trong ấy bài thơ ghép
Hoàn chỉnh khi mình vơi tiếng thu .
ĐÂY CẢNH MỘNG MƠ .
Trời nước xanh màu in dáng mây
Như đang dạo khúc nhạc vơi đầy
Trên cao ánh nắng đang sà xuống ...
Ôm gọn vào lòng đôi cánh tay
E lệ dòng xanh gợn mặt hồ
Bài thơ viết vội để phân phô
Dõi đôi ánh mắt lòng không thể ...
Để gởi em tròn một ước mơ .
CẢNH CHIỀU
Dòng nước chảy quanh một rặng dừa
Con đò nằm đợi bóng người đưa
Đàn bò gặm cỏ bên vòm cỏ
Tiếng ốc hoàng hôn đã gọi chưa ?
Vân cẩu đang ôm đỉnh núi chiều
Lặng lờ làn khói quyện lam yêu
Nhà ai tĩnh lặng như cô tịch ?
Dưới dãy núi vây dáng sóng triều
Ngoạn cảnh lòng mơ nặng cõi lòng
Đi vào tâm thức những đầy đong
Quê hương còn lắm màu hoa gấm
Một tứ thơ bay một chữ đồng .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]