Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014



BUỔI SÁNG LẠNH SƯƠNG ...

Sương lạnh còn vương trắng mặt hồ
Đôi bờ quạnh quẽ nhạc vi lô
Gió mùa réo rắc thanh âm nhẹ
Im lặng mà dường để điểm tô

Giấc ngủ bên kia có lẽ còn ...
Khẽ khàng từng giọt lạnh môi hôn
Gieo vào khúc chiết nguồn tâm sự
Em với anh cùng hẹn nước non

Những dáng cây xanh đứng nhạt mờ
Lạnh lòng mà ấm gọi trang thơ
Mảnh tình ai dệt vào sương lạnh ?
Để bước em anh nối mép bờ

Dòng nước vô tình hay tự nhiên
Căng dài như để kéo thêm duyên
Xuồng bơi tần tảo thay công nghệ
Lay động thành con sóng ước nguyền

Sà nhánh rong rêu để họa hoằn
Vài bông vàng nhỏ điểm băn khoăn
Mầu xanh hoài cổ vương trên lá
Như gối vần thơ những nếp hằn

Trời cũng tơ ru bóng khói sương
Nổi trôi điệp khúc kéo tơ vương
Không gian lạnh gió và cô đọng
Những nét đan thêu sắc nõn nường

Bờ cỏ xanh mềm trải thảm nhung
Thành ta luy chảy nhịp lai trùng
Bàn chân những buổi nhòa nhân ảnh
Để lại đôi bờ mơ ước chung

Anh có thấy gì rét lạnh bay ?
Bên hồ sương khói của hôm nay
Qua song biết mấy là biền biệt
Mà ấn tượng là phút đắm say .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]