Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014
MẦU XANH NHO HOANG VẮNG ! ...
Như cứ ngỡ nơi đây là cổ tích
Hoang đảo xa thềm núi lửa lạnh lùng
Mầu sắc đen , sự lạc loài trầm tích
Lén vào hồn những nốt nhẹ rung rung
Sắc nho xanh rong rêu và ẩn hiện
Nhạt mờ thôi mà dìu dặt hương nồng
Đường rộn rã tiếng gió bay quyến luyến
Thổi tung tăng sắc đỏ của hàng bông
Thành cổ lổ mầu đá đen cổ lổ
Trong nắng phai cánh cửa vẻ hoang tàn
Sự sống còn nằm sâu thềm quang phổ
Để lụa là gởi gấm sắc nhung trang
Núi yên lặng nhạt mờ đi sự sống
Dù quạnh hiu mà thổn thức băng tần
Nắng gọi gió kéo dài và lồng lộng
Xa khung trời lãng đãng bóng cô vân
Tuy biệt lập mà dòng trôi du lữ
Có sao mai dẫn lối để đăng đàn
Ngày lưu viễn đêm bàn thiên hạ sự
Xóa nhọc nhằn sũng ướt mối tơ loan
Luôn khô khốc mà tiêu thiều âm vận
Không hoang sơ trong suốt cuộc giao hòa
Nghe xào xạc lá nho xanh hưng phấn
Mà cạn nguồn là dào dạt tơ hoa ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]