Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016



CHỈ CÒN TRONG CÕI NHỚ ...

Sự còn lại vô tình khơi ký ức
Để ngậm ngùi cho giai thoại chiều xa
Màu không gian chìm xuống cõi trời ma
Trong hơi nắng ngày thu buồn rả rích

Ngôi nhà ấy bây giờ là phế tích
Mà chân dung ôm gọn thuở vàng son
Dấu nước trôi dòng thời khắc mỏi mòn
Gió gào thét những âm thanh hoang dại

Đứng bên thềm nghe buồng tim tê tái
Rét run người hiệu ứng truyện trăm năm
Nắng thu phơi màu sắc ướt đằm đằm
Nơi cách biệt với phôn hoa phố thị

Cao nguyên lạnh nhìn đỉnh trời kỳ vĩ
Cứ khôn nguôi cái thổn thức u hoài
Rót tình thơ qua mảnh vỡ gương soi
Chồng lưu niệm cho chuỗi ngày rong ruổi

Để tuần tự kết chiều dài từng chuỗi
Cuộc song hành gom góp nét tinh khôi
Ở nơi đây phong cảnh ấy gọi mời
Trải hồn rộng để lãng du ngôn ngữ ...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]