Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016



THƠ MỘNG SẮC MÀU ...

Nắng trải sao mà đẹp thế kia
Vàng non xanh nõn lặng chiều khuya
Bên bờ nà cát bên dòng nước
Để gót chân đi rộn mép bìa

Đây bến trăm năm quyển cổ trang
Biết bao dòng chảy lẫn cưu mang
Ôm đồm thai nghén thềm văn học
Ca ngợi bao nhiêu tấc lụa vàng

Hai bóng xuồng ơi ! cuộc kế sinh
Nổi trôi biết mấy lượn nghê kình
Giờ nằm bên bến bình mình nhuộm
Nặng trĩu dòng thơ giao cảm tình

Và luống rau kia ai đó ơi !
Cho đây viết hết biết bao lời
Dòng thơ ca tụng cần lao giọt
Nhỏ xuống nương nà diu nắng phơi

Đứng ở bóng râm để cuộn trào
Hóa thân thiền luận lẫn chiêm bao
Quê hương đẹp vậy sao không thể
Vắt hết buồng tim tự lúc nào

Thanh thản cõi lòng phải thế không ?
Bình minh len lén vị hương đồng
Song hành gót bước miền quê kiểng
Chiêm ngưỡng màu trời cỏ nội rong .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]