Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016



MÀU SẮC VÔ ƯU ...

Hai ngọn núi chìm vào trong đáy nước
Làm không gian dừng lại cuộc luân lưu
Vẻ hoang vu tơ sợi dệt vô ưu
Cho toàn cảnh ngày vào thu nơi đó

Thềm khô khốc vươn lên màu dáng cỏ
Còn hằn lên màu nắng hạ qua rồi
Con đò nằm nghe nước chảy xa xôi
Dưới ánh nắng vàng thu nghe rưng rức

Bên kia bờ bóng non xa thao thức
Làn sương đêm còn đó lạnh đằm đằm
Sự âm thầm hồ dễ đã ngàn năm
Mà đỏm dáng để mười phương lai vãng

Gió se lạnh trôi đi chiều lãng mạn
Nắng phai màu bung vỡ mốc thời gian
Song hành nhau để nát đá phai vàng
Cho cái buổi ngày xưa bừng tái hiện

Với tình thơ kết hoa lên vương miện
Màu quê hương không thể thiếu âm vần
Của những ngày nồng ấm rạng Cát Lân
Ngoài viễn xứ đặc thù trong giây phút .


.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]