Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

Tây Bắc nên thơ trong màn sương sớm - 1

NẮNG CHIỀU TRÊN SÔNG ĐÀ ...

Nắng quái chiều hôm đẹp lạ thường
Miệt mài gót bước nặng tơ vương
Nhìn vào hoang cảnh lòng cô đọng
Một chút tình hoài loang khói sương

Dòng nước phẳng gương quánh sắc vàng
Sắc mầu trù mật cuối quan san
Vệt trôi loáng thoáng phai mầu nắng
Tím lặng tâm hồn bao xốn xang

Núi đứng lạnh sương chiều ải biên
Nắng phai từng giọt lạnh triền miên
Gieo vào tâm khảm người phương xứ
Như rót tư lương cạn nỗi niềm

Ở cuối vầng dương sắp lặn rồi
Đường mây nhạt trắng kéo xa xôi
Hanh hao đâu đó vài tia nhuộm
Như để tiêu thiều dạo khúc nôi

Những nóc nhà kia gượng bám theo
Chút mầu quan tái ẩm sương chiều
Dưới dòng trên núi ru rong gió
Khoảnh khắc lặng thầm rắc chỉ thêu

Hơi lạnh se se lắng cõi hồn
Sông Đà dòng chảy đục hoàng hôn
Mà nghe gót bước chân phiêu bạt
Của nước phù sa thắm Lạc Hồng

Sỏi đá trăm năm bản nhạc lòng
Bên bờ giao cảm buổi thong dong
Mà hoàng hôn thức trong tâm khảm
Cần có bên nhau hương vị nồng .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]