Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015



MẦU XANH ẤM NỒNG ...

Đã qua rồi cơn rét lạnh mùa đông
Để mầu xanh trở về cùng vũ trụ
Cơn nắng nhẹ ấm nồng lên cây cỏ 
Sườn đồi đầy sắc hoa lá chen nhau

Trải không gian như đằm thắm một mầu
Làm sực nức hương nồng xuân muôn thuở
Mình đứng lại bên sườn đồi hoa nở
Nghe gió lùa xào xạc tiếng ru đưa

Mầm xanh non trong nắng ấy mới vừa
Hàm tiếu để chan hòa cho ánh sắc
Lặng tâm hồn thu gom vào ánh mắt
Sự diễm kiều réo gọi một ngày xuân

Bỗng nhiên trong đáy vực sự bâng khuâng
Làm rạo rực trở về thời áo trắng
Chùng xuống với phút giây trong trầm lắng
Hòa lòng nhau để tận hưởng hoan mê

Mới mấy hôm từ lúc nắng xuân về
Nghe hơi ấm âm vần thơ hôi hổi
Rừng cây đứng âm thầm mà biết nói
Ánh nắng hong làm thêm dáng mượt mềm

Mầu tím non ở nơi ấy êm đềm
Lung linh gió họa hoằn qua lớp cỏ
Tất cả là hồn nhiên từ nơi đó
Trong sáng bay vào mao mạch tâm hồn

Lửa lòng dâng tận hưởng nụ môi hôn
Làm bừng cháy cuộc tình riêng rạng rỡ
Bước song hành những ngày đầy duyên nợ
Bên thềm hiên xuân đang chín mầu xanh .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]