
THƯỢNG NGUỒN SÔNG ĐÀ ...
Mới nghe mà đã nhớ ngày xưa
Hình bóng như dường theo gió đưa
Rặng núi thiên niên nằm chắn lối ?
Mà không . Dòng chảy cứ bông đùa !
Bầu trời ẩn hiện thoáng xanh lơ
Trong những đám mây trắng nhạt mờ
Sương khói dặt dìu từng sợi mỏng
Như đan con nước vội xao bờ
Chiếu vào mầu nắng rộm sườn non
Từng bóng cây đơn đứng mỏi mòn
Có lẽ đã từ trong lâu lắm
Lặng thầm mà nặng " mối tình con "
Đó đây rải rác bóng du thuyền
Là gót lữ hành nặng kiếp duyên
Rẽ sóng giữa dòng nghe tiếng vẳng
Sông Đà một buổi giữa bình yên .