Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014



HOÀNG HÔN BÊN ẤY ...

Cùng tắm gội trong không gian mật ngọt
Quê hương ơi ! lặn lội biết bao ngày
Vị men nồng mãi mãi tỏa hương say
Trên vẻ đẹp như bây giờ trước mặt

Tình trong veo hai buồng tim khoan nhặt
Để cạn nguồn sự thanh thản đường đi
Những bóng thông mòn mỏi ấy từ khi
Se se gió nghe nhạc chiều lay động

Cuối hoàng hôn sắc mầu dường đang mộng
Mây khẽ khàng thu úa sắc cam phai
Ở bên kia thềm đá kéo vệt dài
Phân dòng nước có hai bờ dìu dặt

Cây sẫm bóng mầu đen buông trầm mặc
Hơi sương nhòa cái lạnh nhớ Tây Nguyên
Mặt nước trôi mà cô đọng ước nguyền
In mầu sắc của bờ mây trôi nổi

Cùng bên nhau ở góc bờ tranh tối
Để nhìn ra vùng tranh sáng mặn nồng
Dựa lưng vào gốc lạnh của cây thông
Nghe rộn rã khúc huê tình dấu ái

Không còn nghe âm thanh nào vọng lại
Chỉ lá thông khe khẽ tiếng ru rơi
Phút mặn nồng gởi giữa khói sương ơi
Chiều tắt nắng bên dòng nghe lá rụng

Thu góc độ của thời gian ca tụng
Những dòng thơ xưa ấy cứ đầy vơi
Lạnh lòng mà nồng ấm bởi hương môi
Trao và nhận bên hiên thềm thu cuối

Tình yêu ơi ! sắc hồng theo gió bụi
Cứ nhân lên mỗi lúc một cao dầy
Gót đi về ong óc vị men say
Của tuyệt đỉnh lối hài chung lặp bước

Chưa dừng lại với chiều thu tha thướt
Sự êm đềm len lén chảy vào tim
Sắc vàng mây mỗi lúc một ngấm chìm
Để dòng máu căng đầy hương mỹ mãn .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]