Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014
TRẮNG DÒNG THÁC ĐỔ ...
Dòng nước trắng trôi đi về viễn xứ
Cứ rầm rì than thở mãi khôn nguôi
Cùng nhau về mạn ngược với miền xuôi
Để lịch duyệt mộng sông hồ tự cổ
Mầu xanh ấy là thềm hiên loang lổ
Sắc phong trần hoằng hóa nhuộm rong rêu
Tuyệt nhiên không âm khúc của tín điều
Mà dìu dặt sự khoan hoà nhã nhạc
Gió lẻn xuống du dương mềm khúc hát
Hòa tan theo tiếng thác vọng xa mơ
Mầu trắng khôi nguyên không vẩn cuộc cờ
Như vẫy gọi bao tâm hồn trong văt
Nắng dòm xuống vầng dương thu đôi mắt
Hoen cái mầu thu ấy sắc vàng phai
Qua tầm nhìn là bối cảnh liêu trai
Mà nhiên hậu sự diễm kiều tình tứ
Trải sương gió ngậm thời gian cuộc lữ
Sắc và mầu diễm tuyệt giữa ngàn thơ
Trong tự nhiên tiếp nhận tự bấy giờ
Cái tao nhã qua tâm hồn thanh thản
Một chút thôi để bước đường lãng mạn
Lấy vầng mây che chắn góc phương trời
Mà giữa lòng chiết khấu những tơ rơi
Để gạn lọc cái gì còn trong sáng
Đây góc cạnh một không gian khuếch tán
Trao gởi nhau và chuyển tải âm vần
Dòng suối thiêng làn mây ấy trong ngần
Là gót bước không chùn thơ tình sử .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]