Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014



CHẠNG VẠNG HỒ TÂY ...

Sự diễm ảo của chiều thu Hà Nội
Được dừng chân trầm mặc ở Hồ Tây
Cơn nực nồng biến mất - gió hây hây
Làm dịu lại tâm hồn bao rộn rã

Nhìn tổng thể như một vùng xa lạ
Bởi không gian chìm xuống những gam mầu
Vân cẩu mây nguyên thủy cứ đua nhau
Chuyển hình thái theo chu kỳ tầng bậc

Đèn thắp sáng lung linh và leo lắc
Theo từng cơn gió nhẹ lạc phiêu bồng
Nước hồ in mầu sáng mấy tầng klhông
Trời và nước cũng là âm phiên bản

Cơn sóng gợn trôi đi chia từng đoạn
Dệt đan thành tấm thảm hóa thiên nhiên
Cả không gian đang giữ sắc " ngoan hiền "
Để cái đẹp chan hòa thu Hà Nội

Hơi se lạnh kéo dài thêm vạch nối
Cuối hoàng hôn vội vã để chơi vơi
Ánh tà huy như giây phút gọi mời
Giờ giao cảm cho mỗi ai suy tưởng

Trải tâm hồn để bon chen vô lượng
Cuộc chân như góc cạnh của ăn thề
Gió qua hồ chút hơi lạnh tỉ tê
Mà da diết cái phút giây tao ngộ

Dường chợt nghe âm thầm qua hơi gió
Vành môi hương nồng ấm của hôm qua
Mà tựu chung là cung bậc thiết tha
Vực sống dậy bên phương trời hoài cổ

Bài thơ xưa dõi cánh mềm cô lộ
Giờ lạc hà tràn ngập cả không gian
Thơ gợi lên cái thuở ấy huy hoàng
Đang tái hiện bên thềm thu Hà Nội .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]