Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

13127640081n-125541-1368121915_500x0.jpg

CHIỀU THU VƯƠNG HOANG VẮNG ...

Ở nơi ấy là lâu đài dật sĩ
Trọn tháng ngày thanh thản với thiên nhiên
Tiết phủ mùa đông giá lạnh hư huyền
Gây cảm xúc trong vô vàn trăn trở

Nay trời thu vắt không gian duyên nợ
Nhung lụa mềm reo rắc sợi tơ bay
Sự ấm nồng như dịch chuyển men say
Trong hoang vắng hoang vu mà cô đọng

Trũng nước phẳng những mảng gương in bóng
Bên sườn đồi không thấy chút mầu xanh
Cả cơ ngơi dàn trải liễu buông mành
Mang nặng sắc thu chiều trôi êm ả

Những bóng cây cắt chân dung nền nã
Sẫm mầu đen dấu hiệu bóng đêm về
Kéo không gian vào khoảnh khắc lê thê
Vây mảng mỏng chút hơi sương se lạnh

Đồi bên kia âm thầm trong cô quạnh
Mối cảm hoài rưng rức cả trăm năm
Ánh chiêu dương nơi ấy cứ đằm đằm
Mầu thổn thức ôm lâu đài cô lẻ

Gió thu lượn vi vu qua muôn nẻo
Khúc nhạc lòng ai đó đã tư duy
Suốt không gian chỉ còn lại thầm thì
Tiếng nói thật của buồng tim trao gởi

Trong thảng hoặc dặt dìu bao tơ sợi
Hình thành thơ như nhân quả trở về
Gọi vào hồn tất cả những say mê
Gom tròn trịa vào âm vần thang bậc .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]