VỊNH HẠ LONG
Kỳ quan tân lập của nhân gian
Hồn Việt căng tròn cảnh tú nam
Quầng thể thiên nhiên phơi rộn rã
Trào lưu đồng loại hưởng thanh nhàn
Thuyền buồm trăm nẻo vươn mây gió
Ghe máy muôn phương nhả khói than
Nét chữ quân vương chưa ráo mực
Cái ngày kinh lược chiếu vua ban .
LÀNG CHÀI ...
Những mái nhà đứng trong chúc chen
Dưới trời nắng gắt giữa thềm hiên
Của sườn non dựng cây xanh ngắt
Đồng vọng âm thanh một buổi thiền
Những chiếc thuyền nằm nghe trở mình
Sau ngày trên sóng nước linh đinh
Dòng trôi dường cạn trong ngày nắng
Để thấy không gian nhọc lộ trình
Một góc trời thôi mây trắng bay
Cũng theo hơi thở của hôm nay
Khi nhìn cảnh của làng chài cạn
Kết lại thành thơ trong giải bày .
MÙA CẤY ...
Vào mùa đồng ruộng rộn ràng vui
Trong gió bay đi tiếng nói cười
Màu mạ non tơ đang vụt khỏi
Tay người thiếu nữ cắm cơ ngơi
Cải lương dạ khúc cổ hoài lang
Dưới nắng ngân nga lướt gió ngàn
Một buổi vần công đầy hẹn ước
Cái ngày no ấm cứ thênh thang
Cây làng bao bọc mối giềng quê
Những mái nhà im ắng mọi bề
Cho biết cái thời đang thịnh vượng
Lời ca tiếng hát để cùng nghe
Rơm nằm thành ụ của mùa qua
Cạnh bóng cây xanh cạnh mái nhà
" Thực phẩm trâu bò mùa khô hạn "
Dưới trời bàng bạc bóng mây xa
Dường như một buổi của yên nhiên
Thưởng lãm đồng quê nét dịu hiền
Bỗng thấy tâm hồn như lắng đọng
Để thơ theo gió phút giao duyên .
PHONG CẢNH ĐỒNG QUÊ
Quê hương ơi ! ngọt lời ru của Mẹ
Dòng sông miệt mài xuôi chảy ngàn năm
Màu sắc phù sa óng ả tơ tằm
Áo lụa Hà Đông căng tròn thi tứ
Lá trúc nằm nghiêng những mùa phiêu lữ
Nhớ mãi trong lòng bên ướt mẹ lăn
Những bóng cây cau khắc khoải đêm trăng
Bay thoang thoảng cái mùi hương trinh nữ
Mái tranh nghèo những chiều mây vần vũ
Dòng khói lam bay nức nở vân mồng
Con đò nằm im đợi bến dòng sông
Nghe rả rích tiếng đàn tơ nghèn nghẹn
Tiếng mõ khua đều đàn trâu lẳng lặng
Chậm chạp trở về qua lối cầu xưa
Có những ngày lấm tấm cơn mưa
Nhớ nhung quá cái không gian cật ruột
Giờ viết ra bàn tay theo nét bút
Vẫn cứ âm thầm đánh thức trầm tư
Những lúc bên nhau hựu tấn ngôn từ
Ngập dòng chảy cái tình thơ trao gởi .
KHU DU LỊCH THÁC GIANG ĐIỀN .
Đến với Giang Điền buổi cuối xuân
Cỏ cây tươi tốt tạo nên rừng
Ngồi nghe tiếng thác âm âm đổ
Thanh thản tâm hồn phút nghỉ chân
Đầu Thác nước in đá ngậm dòng
Âm thầm con suối mặt gương trong
Hàng cây xanh dựng vi vu gió
Để tiếng tơ bay phút cạn dòng
Cắm trại một khu rất rộn ràng
Thiên nhiên lắng đọng điểm phong quang
Đêm về lửa trại không gian ấm
Xóa hết ưu tư cuối chặng đàng .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]