Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

TP biển Đà Nẵng chìm trong ánh chiều.

MẦU SẮC CHẠNH LÒNG ...

Quê mẹ hoàng hôn cứ gợi buồn
Mỏi mòn cơn gió thổi qua truông
Đong đầy trong ấy bao niềm nhớ
Sùi sụt lòng như cạn suối nguồn

Cái sắc cam trầm dìu dặt kia
Như đang thức dậy giữa canh khuya
Những đêm thuở ấy bên song mẹ
Dõi mắt trông vời lặng lẽ chia

Giờ ngắm mà như để gởi lòng
Những gì lịm tím gói vào trong
Ngọn đèn bên " nớ " ai khêu vội ?
Thành phố vào đêm được ấm nồng !

Có phải chân mây tao ngộ đèn
Cam trầm sắc ấy nối bon chen
Mà dường trong ấy đang trùng lặp
Giây phút cảm hoài không nói năng !

Và nước mầu mây phiên bản vào
Ánh đèn loáng thoáng tựa ngàn sao
Giữa dòng nước chảy ai hờ hững
Chút khói sương thu vướng cổng rào

Dương liễu vươn ra để nhuộm mầu
Ánh đèn vàng vọt chiếu đàng sau
Cái mầu thu úa đầy nhung nhớ
Để nước sông kia buổi nhớ nhau

Em với anh về thành phố đây
Hoàng hôn thu muộn dệt vơi đầy
Gót chân dàn trải từng phiên khúc
Chia sẻ cùng nhau phút biếng khuây .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]