Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

NHỮNG SỢI NẮNG ĐẦU TIÊN .

Con đường phố núi rắc vàng xuân
Cái lạnh gây gây nối bậc tầng
Rong gót chân theo triền nắng đổ
Thoảng nghe hồn lạnh sợi vàng ngân

Bảo là thành phố của tình yêu
Cái đúng gần như thấy rất nhiều
Ví bởi cảnh quan mà mượt sắc
Tím se hồn lại gửi tương tiêu

Cầm tay nhau để chuyển buồng tim
Nhịp đập đi theo những nỗi niềm
Trong tiếng thông ngàn nghe thổn thức
Hòa vào mối chỉ dệt đường kim

Cỏ xanh nắng rọi vẽ nền toang
Bóng ngựa giao mùa giữa chói chang
Tiếng vọng âm thầm nghe nức nở
Nỗi niềm trầm mặc khúc tơ đàn

Bên kia phố nắng đứng âm thầm
Màu trắng sương còn dãy cách âm
Cho núi rừng kia riêng một cõi
Dưới trời mây gợn hải triều âm

Gót chân không mỏi phút trao niềm
Thành phố mù sương cứ gợi thêm
Những buổi không phai dòng điệp mộng
Như là tơ sợi của nhung mềm .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]