Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2017

CÒN MÃI ĐẾN BAO GIỜ .

Đỉnh cao đón nắng giáo đường xưa
Tình tự dòng trôi thoáng mới vừa
Góc cạnh hồn thiêng trên thập tự
Cạn nguồn tồn tại nắng và mưa

Cài then cửa đóng tự bao giờ ?
Như sự hồn nhiên để ỡm ờ
Mà rất căn nguyên tinh thể nắng
Họa hoằn âm hưởng một tình thơ

Trăm năm dáng đứng trắng trong màu
Vạch nối thời gian truy đuổi nhau
Khoảnh khắc vô tình mà định nghĩa
Chân dung bác ái lắng đồng thau

Ru lay nốt nhạc của rừng thông
Giai điệu ngày xưa hẹn nhớ trông
Theo lối quan hà xanh dáng cỏ
Ngồi bên trao gởi mảnh tình nồng

Màu xanh cứ mãi vắt không gian
Điểm xuyết màu mây trắng suốt ngàn
Dưới nắng gót tình xuyên bể ái
Và thơ tha thiết vận vương mang

Loài hoa ở đó nở hồn nhiên
Thắm sắc tự giờ rót nhụy duyên
Nhung nhớ khôn nguôi trời thuở nọ
Để bây giờ ngọt vị cam tuyền .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]