Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2017

CÙNG MỘT ÁNH TRĂNG XƯA .

Ở đây lòng những sụt sùi
Nhìn khung trời ấy biết vui thế nào ?
Nhớ bóng mây nhớ ngàn sao
Những đêm trăng lặn làm xao xuyến lòng
Trăng xa phương của hằng mong
Cứ tròn vành vạnh vân phong dặm hồ
Mây trôi phác thảo họa đồ
Giọt sương se lạnh nẻo vô thường trời
Phố thành nơi ấy chơi vơi
Bên song có một bóng người tư lương
Trải qua biết mấy tơ vương
Sóng tràn thềm cát thụy tường trôi xa
Giờ em bên cửa ngôi nhà
Bóng trăng còn đó thiết tha thì thầm
Cạn nguồn tiếng hải triều âm
Ở đâu vọng lại nốt trầm nốt thăng
Ảnh hình góc cạnh họa hoằn
Mà chân thật nhớ ánh trăng thuở nào
Của anh bên ấy cuộn trào
Bên này em cũng xác xao nỗi niềm .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]