Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

CON ĐƯỜNG MÀU TRẮNG .

Tuyết rơi từng sợi phiêu bồng
Sợi nằm màu trắng hanh hong nắng trời
Hàng cây se lạnh chơi vơi
Lặng thầm giữa buổi ngàn khơi đi về
Con đường hoang vắng tái tê
Bụi mù lãng đãng lạnh se cõi lòng
Quê người qua cuộc ruổi rong
Lặng sâu giao cảm vào trong cội nguồn
Nẻo hồ sợi lạnh qua truông
Thì thầm tiếng vọng tròn vuông quan hà
Vòng tay khép kín chiều xa
Để truyền hơi ấm âm ba mặn tình
Tìm không gian lạnh cho mình
Chắt chiu giây phút hạnh quỳnh vãng lai .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]