
LÃNG MẠN TRỜI THU ...
Mùa thu ấy bây giờ
Còn vẹn nguyên diện mạo
Những sắc màu diễm ảo
Nghệ thuật ấy thiên nhiên
Gót chân xưa giữ riêng
Giữa khung thềm giao cảm
Sắc vàng phai dệt thảm
Đan kết với tơ trời
Lặng thầm giọt sương rơi
Se lòng bao giây phút
Tiếng nỉ non dòng nước
Suối rơi trắng bậc thềm
Thức dậy trong anh em
Những tứ thơ dấu ái
Núi trũng buồn tê tái
Làm ấm áp tình thơ
Vầng mây trôi hững hờ
Cái chân dung nuối tiếc
Sắc trời xanh nhạt biếc
Lịm tím bấy tâm hồn
Những ngày thuở vàng son
Nhìn nắng vàng hong ấm
Bây giờ còn thấm đẫm
Buổi ấy anh nhớ chăng ?
Đêm về nghe vầng trăng
Thì thầm qua song cửa
Đêm nay mình đến nữa
Tái hiện lại khung trời ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]