Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015



RỪNG CỌ NGUYÊN SINH .

Lạc vào hoang lạ phải không anh ?
Tiếng gió xa khơi vọng liễu mành
Tiếng cọ rừng già khô khốc gọi
Xạc xào mà cũng rất mong manh

Thân cao từng bóng đứng yên nhiên
Khoang lá thâm khô nắng rọi nghiêng
Rõ những đường cong hai bán kính
Tháng ngày hằn dấu gót thiên niên

Thềm xanh màu cỏ sắc nua già
Hàng vạn bàn chân thế kỷ qua
Đã bước mỏi mòn ngày tháng lụn
Thăng trầm thế cuộc vẳng âm ba

Bầu trời còn đó cũng màu mây
Sắc nhớ gần như đã giải bày
Ở một quê hương đầy bản sắc
Đan thanh mộc mạc thỏa niềm say

Và mình cũng đến để phiêu du
Rừng cọ còn nguyên dáng đặc thù
Để gởi hồn vào miền tĩnh lặng
Dặt dìu tình tứ rắc niềm thu .



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]