Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2015

Vào những tinh mơ, Đà Lạt nhẹ nhàng, bềnh bồng như một tấm khăn choàng lớn quấn quanh đỉnh Lang Biang còn đang ngái ngủ. 

NẮNG ĐÃ VỀ TRÊN ĐỈNH NHỚ ...

Nắng đã về giọt thơm mùi cỏ nội
Và thông ngàn se tím đợt vương vây
Đỉnh Langbiang còn giấc ngủ mê say
Dáng kiều ngọc trăm năm mềm giai điệu

Tóc sũng sương lơ thơ màu tơ liễu
Đứng bên trời nghe ngút ngát niềm vui
Trải dặm ngàn theo hướng lộ ngược xuôi
Về cảnh cũ thức ngày xưa sống dậy

Sự huyền ảo trong tầm nhìn hoang dại
Làm rưng rưng xao xuyến nỗi hồn thơ
Triền nghiêng chao kéo vệt nắng đêm mơ
Làn trắng đọng căng thêm toang thủy mặc

Đổi trao nhau cạn nguồn trong đôi mắt
Vị hương nồng từ ấy gởi mai sau
Mái tóc sương se lạnh gió bay màu
Cái còn lại vuông tròn theo gót bước

Tĩnh lặng quá kéo chiều dài say khướt
Mẫu ân tình chắt mót của ngày nao
Đỉnh Langbiang không biết có độ cao
Vì dòng chảy ngọt mềm hương vị mật

Mình chiêm ngưỡng không gian và sự thật
Trong cạn nguồn trao gởi của buồng tim
Khẽ khàng nghe trong gió tiếng loài chim
Giờ gọi bạn chào mừng ngày nắng dậy .




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]