Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2015

Qua màn sương, Trăng Đà Lạt dường như thật to, thật gần gũi, mềm mại và thật êm đềm lãng mạn. Tưởng như có thể kiểng chân mà hái được trăng cho riêng mình. Tiếng dế gáy, tiếng côn trùng như xa xôi, mơ hồ, khắc khoải. Dưới tán thông rì rào gió thoảng, tiếng con chim đêm gọi bầy tha thiết, bơ vơ. 

QUA MÀN SƯƠNG LẠNH .

Trăng sũng màu sương lạnh sắc trời
Loang vào tiếng gió vọng đầy vơi
Hồn ai mà lại không xao động
Ở giữa không gian rót nhụy đời

Đời nhụy là đây cuộc đắm say
Lắng lòng đón nhận vị men bay
Vào hồn khoảnh khắc đào nguyên mộng
Có tiếng thông ru nốt tỏ bày

Dòng nước cũng dường đẫm ướt sương
Căn nhà bóng vó nặng tơ vương
Dáng cây khô khốc mà dìu dặt
Dòng nhạc tương tiêu nối chặng đường

Cỏ mọc xôn xao rất ỡm ờ
Dòng trôi chìm xuống nét hoang mơ
Hơi sương huyền hoặc loang màu lạnh
Lãng đãng tơ rung khắp bến bờ

Trăng nước sương mây chuyên chở lòng
Mọi tầm mắt nhận sự thanh trong
Dù là hư ảo mà đan dệt
Tấm thảm tình thơ ngát đếm đong .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]