Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2015

Lung linh huyền ảo cùng ánh trăng trong đêm thơ Nguyên tiêu

TRĂNG CHIỀU VÂY ĐỈNH THÁP .

Vóc dáng ấy của trăm năm u uẩn
Màu phong rêu bu bám vệt thời gian
Đường hoa văn trầm tích những tơ loan
Góc và cạnh u buồn theo nỗi nhớ

Màu ma quái hôn lên trong loang lỗ
Những hình thù cô đọng giấc mơ xa
Cỏ loang nền phủ lấp gót hôm qua
Còn rưng rức tiếng lá rơi lạc ngựa

Cây nghiêng cành sự phiêu sinh chan chứa
Ở trong niềm cô quạnh phế vương ơi !
Gió ru rong như tiếng nấc nghẹn lời
Từng giọt lạnh sương đêm chiều rơi rụng

Trăng nhạt sáng sau đỉnh thềm ướt sũng
Lạnh lùng như sự nín lặng bao giờ
Mây họa hoằn trải mỏng hết đường tơ
Như bóng dáng xiêm y nhòa hư ảo

Một phút thôi đã cạn nguồn diện mạo
Của chân dung hưng phế cuộc tồn vong
Sự lạnh tê làm lịm tím nỗi lòng
Tình thơ sũng giọt buồn vây Tháp Nhạn .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]