Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2015

Cũng trong làn sương đó, trong không khí lành lạnh, người lữ khách với ly cà phê chầm chậm rơi, bỗng thơm lừng khắp căn quán gỗ lưng chừng đồi. Hương thơm đậm đà quyến rũ, lẫn quất, không tan đi. Sương đã khiến du khách không chỉ uống thứ cà phê đen sánh mà còn như uống cả mùi hương, uống cả cảm xúc tích tụ cả đất trời trong ngần và bình yên của buổi sáng.

SE LẠNH BẦU TRỜI ...

Yên bình buổi sáng xa đưa
Sắc trời hổ phách như vừa điểm trang
Sương chùng màu trắng dung nhan
Của hương nhụy vị lây lan khung trời
Bên thềm quán gió đầy vơi
Nếp hằn quan tái xa khơi cuộn trào
Tơ mành tiếng lá quỳnh dao
Rắc gieo phụng khúc ly tao chạnh lòng
Nổi trôi đồi thấp quan phòng
Điểm sương lịm tím tơ rong gió về
Giao mùa thời khắc buốt tê
Mà men trao gởi làm mê đắm hồn
Chả bù hai tiếng sắt son
Cứ vang vọng mãi lối mòn thông reo
Chuỗi ngày rong ruổi tương tiêu
Bờ môi màu ngọc giọt thiều rưng rưng
Cao nguyên giá lạnh ngập ngừng
Buồng tim vây quyện trên từng sát na .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]