Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015



BÌNH MINH MIỀN - XA XỨ ...

Bình minh đã thắp hồng lên nơi ấy
Trải thiên niên kiến lập kỷ băng hà
Vòng tròn đi quỹ đạo kết chiều xa
Như thành lũy một vương triều cổ đại

Sương trắng` phủ tạo nếp hằn quan tái
Cỏ đôi bờ thêu dệt chuyện ngàn năm
Gót chân đi từ hứa hẹn dâu tằm
Để giẫm đạp lên lớp băng hoài cổ

Mây thấu kính mang sắc mầu quang phổ
Nét phiêu bồng của bảy sắc nhàn du
Cây phong rêu đan dệt cuộc xuân thu
Sự chấm phá siêu nhiên mà tuyệt tác

Mầu nắng nhuộm cái hình thù uyên bác
Thành ngôn từ tiết diện một bài thơ
Cuộc rong chơi như là sự đợi chờ
Để giao cảm mặn nồng ngoài xứ lạ

Trong yên lặng đã vô tình bức phá
Để ngâm mình vào lãng mạn tư duy
Sự đan thanh huyền ảo bởi từ khi
Để đậm nét ngọn bút lông tranh vẽ

Ta viết lại cũng không là mới mẻ
Của những ai từng cất bước lạc loài
Bài thơ tròn lăng kính để gương soi
Chính nơi ấy là vô vàn cảm xúc .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]