Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015



NÚI ĐÁ VÔI .

Hai bên núi dựng lên làm thành hẻm
Khói sương còn lãng đãng đến khôn nguôi
Màu xanh cây tơ rơi dòng lỏng phím
Để không gian lặng khoảnh khắc bùi ngùi

Chặng sông đã hẹp đi dòng nước chảy
Thảm màu xanh bóng lúa nước ươm xanh
Giữa im lặng lạc loài cơn gió xoáy
Sự nổi trôi giai điệu nhạt âm thanh

Con đường men gót chân xưa còn đó
Sự thăng trầm lắng đọng giọt mồ hôi
Bên ruộng lúa bên phù sa loang lỗ
Nhuộm vào dòng nước đứng nghẹn dòng trôi

Bờ cỏ ruộng cũng gót chân tiềm ẩn
Những ngày qua còn rõ dấu cần lao
Nhìn ánh núi chìm vào trong nước phẳng
Như tự tình ngân khúc vọng lao xao

Cây số ngàn dặm xa về hun hút
Ninh Bình ơi ! cứ dào dạt trong hồn
Cùng ghi nhận cái màu xanh mà mượt
Để gởi trao tơ phím gót chân son

Và thành vận buổi tình thơ sũng ướt
Một màu xanh bung vỡ sắc quê hương
Sự giàu có âm vần đang thấy được
Bởi cùng nhau tao ngộ giữa cung đường .



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]