Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015



NẮNG VÀNG PHƠI XỨ LẠ .

Màu nắng mới êm đềm mà thổn thức
Bởi hoang vu còn lại đến bao giờ ?
Trong nguồn cạn gió bay về rưng rức
Để họa hoằn chào đón một ngày thơ

Dòng sông ấy vô hình dung đã lấp
Nghẹt dòng trôi phiếu diễu những rong rêu
Màu gương phẳng bầu trời xanh e ấp
Bóng cây xanh nhàn tản dệt tơ thiều

Màu đất đỏ mang chiều dài địa cuộc
Đã nhạt mờ đang hong nắng vàng mơ
Dòng hoài cảm lang thang qua giây phút
Sự ưu tư dường lấy được tay rờ

Và bóng cây lạc loài nghiêng chiều gió
Màu lãng quên chắc đã rất lâu rồi
Cứ xào xạc tiếng thì thầm bỏ ngỏ
Như chút gì vang vọng tự xa xôi

Cỏ lau cũng hanh hao vươn trong nắng
Bên bờ xanh cô đọng những ưu phiền
Từng khoảnh khắc trôi đi trong vắng lặng
Để âm vần bung vỡ gởi thiên nhiên

Trầm tư sắc màu trời mây giao hưởng
Trắng nhạt và xanh nhẹ kết vào nhau
Giữa khoảng trống tâm hồn và vô tưởng
Gởi trao và đón nhận sắc son châu

Nghe cái nắng ấm nồng đang rộn rã
Cho một ngày xa vắng sự phồn hoa
Bừng trở giấc ước mơ trên xứ lạ
Tình thơ đi giai điệu vọng âm ba .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]