Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015



MÙ SẮC THU SƯƠNG .

Tiếng lá rụng như là trong Hồn Bướm
Để Mơ Tiên ngày ấy đã lâu rồi
Giờ đi dây gót bước ở xa xôi
Mình lại thấy những gì còn anh nhỉ ?

Tiếng xào xạc nghe như lời thủ thỉ
Của âm vần tiết tấu một biền văn
Vàng khô thu giữa thời khắc nhọc nhằn
Mà âm vọng cái ngôn từ diễm lệ

Sắc sương bay trắng màu vây quần thể
Con đường im buổi lịm tím cung đàng
Gió se lòng là giây phút chứa chan
Con tim gọi nụ môi màu hồng đợi

Hàng cây đứng kéo màu xanh già cỗi
Vào không gian vàng sắc gió bay thu
Lặng lẽ thôi như một cõi hoang vu
Mà rộn rã trên trang thơ lãm lịch

Trăm năm nữa sẽ trôi vào cổ tích
Vào bảo tàng văn học đất dung thân
Có tình thơ nặng trĩu bốn bàn chân
Dìu dặt mãi như không hề dừng lại .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]