
KHOẢNH KHẮC DIỆU KỲ ...
Như lối đi thang bậc
Nhuộm vàng một sắc thu
Sương lạnh còn lãng du
Lịm tâm hồn cảnh cuộc
Cây rừng xanh lớp lớp
Điểm chút ít tím mầu
Nghe suối vọng từ sâu
Âm thầm mà rả rích
Cánh cò bay từng nhịp
Dệt sợi trắng ven đường
Gió ru mềm cung thương
Giữa miền mùa chay tịnh
Mái tranh nằm sâu lắng
Làn khói bếp bay lên
Cả không gian xây nền
Để tình thơ bay bổng
Dù xô bồ cuộc sống
Vẫn chọn được phút giây
Làm nồng ấm vòng tay
Đi vào thiên tình sử .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]