
CỎ MƯỢT MẦU HOANG ...
Như nghe vó ngựa rộn ràng
Từ trong thuở ấy chặng đàng thảo nguyên
Bên sườn núi thẳm sắc duyên
Mầu xanh cỏ nội cuối miền hoang sơ
Phẳng mầu nước chảy vòng vo
Hanh hao sắc cỏ tơ vò mỗi khi
Xa xôi nghe vẳng gót đi
Gót chân du mục thầm thì ruổi rong
Lặng yên trải sợi tơ lòng
Bên thềm cỏ mượt vào trong non ngàn
Mầu xanh trời cứ diễm trang
Chìm vào dòng nước chứa chan đôi bờ
Cạn nguồn âm vận vào thơ
Chao nghiêng mái tóc bây giờ ngày xưa .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]