Thứ Hai, 21 tháng 9, 2015



THU LÁ VÀNG RƠI .

Tiếng chân đạp khẽ khàng mà vang vọng
Nhịp thời gian ngày ấy mãi khôn nguôi
Lá vàng khô không chỉ đã xa rồi
Mà có lẽ cứ còn trong ký ức

Cơn gió nhẹ từng giọt sương thổn thức
Giữa thu mùa làm ướt lá vàng rơi
Dù ở đâu biền biệt một phương trời
Vẫn dìu dặt sắc thu về vọng nhớ

Chiều tâm tư giao hòa qua tiếng thở
Ở đầu truông trôi chảy đến cuối gành
Của những gì vây vướng ở trong anh
Là cũng đọng trong em nhiều uẩn khúc

Bóng nai vàng với tia nhìn ngơ ngác
Của ngày xưa để vang bóng bây giờ
Vẫn tinh khôi không thảng hoặc bất ngờ
Màu sắc ấy mang chiều dài vô tận

Viết ra đây để nghe chung số phận
Mỗi không gian mang riêng một dáng hình
Mà tựu chung hư ảo với phồn vinh
Tự nhận thấy trong sắc vàng thu ấy .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]