Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015



THÁC BẢN GIỐC GỌI MỜI ...

Khói bay mờ hơi nước
Mờ ảo một phương trời
Cuối miền xa Tây Bắc
Mùa vàng nắng lá rơi

Màu xanh cây rọi nắng
Còn lấp lánh màu sương
Những giọt buồn vương nặng
Kéo chiều dài quê hương

Tiếng rơi rì rầm thác
Lời Bản Giốc muôn đời
Vào tâm hồn man mác
Những sợi trắng tơ rơi

Đồng lúa đầy gié hạt
Màu vàng của yêu thương
Tỏa mùi hương ngan ngát
Mùi no ấm miên trường

Gió đưa từng sợi nắng
Qua khỏi mấy tàng mây
Bầu trời cao văng vẳng
Tiếng trúc ngàn có hay ?

Buổi mai nồng hơi ấm
Theo ngọn gió thu về
Đường viễn du thăm thẳm
Viết tình thơ chân quê .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]