
ĐỒI HOA SIM ...
Không thể có ở không gian thành phố
Chỉ lặng thầm trên những ngọn đồi xưa
Của miền Trung miền đất mẹ vẳng đưa
Cái điệp khúc ca dao buồn da diết
Tiếng sỏi đá dưới bàn chân mài miệt
Sụ khô cằn năm tháng nắng mưa phai
Cứ vươn lên những chiếc lá hình thoi
Đường gân cứng nhiều sợi lông tơ mịn
Trải dòng chảy cứ lặng thầm câm nín
Nụ khai hoa trong e thẹn vơi đầy
Mầu tím hồng man mác nhụy phấn bay
Trong hơi gió lạc loài và đơn điệu
Chiều tắt nắng bóng hoàng hôn nặng trĩu
Trong gió lùa cùng xào xạc với nhau
Dáng hình thoi lá trở để hai mầu
Xanh và bạc nhọc nhằn mùa trái chín
Từ lâu lắm cái sắc hoa mầu tím
Tím chiều hoang khi gót bước lạc loài
Nốt ngân lên thầm vỡ mảnh gương soi
Vào dư ảnh những chuyện tình hư ảo
Đơn lạnh giữa nắng nực nồng vai áo
Chỉ nằm trong góc độ mỗi tư duy
Bên vệ đường mong ngóng gót chân đi
Để trao gởi cái duyên thầm chân chất
Thơ ta viết mang chân dung sự thật
Giữa cuộc đời rả rích những đua chen
Mà vẫn tròn vành vạnh một khuôn trăng
Để thắp sáng cho loài hoa vốn dĩ ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]