
KHI LOAN PHƯỢNG HÒA MINH .
Tuổi mình giờ đã lớn
Vẫn còn nhiều mộng mơ ...
Vẫn thích dệt vần thơ
Dạt dào tình yêu mến
Tình yêu vô bờ bến
Đang trải rộng trong ta
Khi loan phượng một nhà
Hương hoa bay tỏa khắp
Hoa đăng mừng bắt gặp
Hai đứa mình hôn nhau
Nụ hôn thật dài lâu
Mình chìm trong bể mộng
Ngoài trời gió lồng lộng
Ru hồn ta chơi vơi ...
Em thì thầm : " Mình ơi !
Em yêu mình nhất đấy ."
Nếu chẳng yêu như vậy
Thì hôn lễ đâu thành
Phải thế không hở anh ?
Người em yêu quý nhất .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]