Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016



BÊN BỜ LẮNG ĐỌNG ...

Tránh sao được tiếng hoang sơ ?
Để tình ghép vận để thơ dặt dìu
Gom tròn vào gọi men yêu
Bên thềm hồ nước tương tiêu ấm nồng
Hồ phơi mặt nước nắng hong
Nét thiên thâu ấy trắng trong giọt tình
Xóa nhòa tiếng vọng hư vinh
Xua đi rơm rác để bình sinh tâm
Nghe thông réo rắc lặng thầm
Viễn du tiếng lá trong ngần giọng tơ
Màu xanh màu trắng bên bờ
Loài hoa lạc lỏng mà thơ vướng vào
Đi theo giây phút cuộn trào
Giữa thiên nhiên nắng lẫn vào bờ môi .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]