
HOÀNG HÔN TRÊN BIỂN NHỚ ...
Không gian nhè nhẹ rắc tà huy
Hát xuống dòng trôi cuộc hẹn kỳ
Trong gió đã nghe bao nhạc khúc
Buổi chiều rón rén gót chân đi
Ngày xưa nơi ấy thuở trăng hoa
Cũng giống bây giờ nghe tiếng ca
Của sóng ngàn khơi xao bãi cát
Ru rong âm khúc xiết bao là
Mầu trời nhuộm nước sắc cầm chung
Nhắc lại ngày xưa phút ngộ trùng
Cũng ở bên thềm nghe biển gọi
Nhìn hoàng hôn lặng tiếng tơ rung
Mây trời vân cẩu nhẹ nhàng bay
Một chút xanh thôi đã giải bày
Tiếng sóng vỗ bờ đang vọng động
Đường chân trời lún phút mê say
Lùm xanh trong ấy tiếng rung tơ
Như kết từng trang nối bến bờ
Ở giữa Thái Bình Dương dậy sóng
Mà dường lãng bạt khói nguyên sơ
Bóng cây eo óc để vươn lên
Trong ánh tà huy đã đắp nền
Phảng phất hơi men ngày tháng cũ
Lung lay sợi tóc gọi trời quên
Chơ vơ thềm đá đã lai hy
Hổ phách nhòa lên sắc diệu kỳ
Chỉ có chân dung này gợi nhớ
Một chiều hạ cánh đợi giờ đi
Tình cờ buổi ấy đã hằng xa
Mà vẫn còn in sắc đậm đà
Trên áng thơ xưa đang ố sắc
Dễ chừng còn nóng hổi - hôm qua .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]