Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015



ĐƯỜNG CONG QUÊ MẸ ...

Đường cong của thuở nguyên sinh
Nắng phai màu nhớ hiên đình xa xưa
Ruộng xanh màu nõn gió đưa
Chạy từng lượn sóng nhặt thưa họa hoằn
Bên sườn núi đá lăn tăn
Bóng cây bu bám nếp hằn trăm năm
Gót chân bày tỏ xa xăm
Tiếng nghe như ngọc thì thầm trong môi
Bóng râm cây đổ khúc nôi
Trầm tư ruộng lúa bồi hồi gió lay
Trên cao trời trải làn mây
Trôi đi lờ lửng đắm say tâm hồn
Sợi sương lạc lỏng vẫn còn
Tím se hoang lạnh mỏi mòn đó đây
Nắng lên nhìn rõ phút giây
Đường cong quê mẹ vơi đầy tình thơ .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]