Thứ Tư, 11 tháng 11, 2015



KHI HOÀNG HÔN XUỐNG ...

Dòng sông đã tràn bờ đưa con nước
Xóa bình nguyên xa tít tận chân trời
Ánh chiêu dương mờ nhạt ở xa khơi
Mây vũ tích mây tần hoài vân mộng

Sương rối rắm những sợi bay dao động
Chút ảo huyền thiền tịnh một không gian
Gót chân thu giờ phút cuối muộn màng
Nắng quái gượng rơi vào hồn rưng rức

Cây phượng già không màu hoa đỏ rực
Như hôm nào tà trắng của em bay
Ướt sương chiều từng giọt nhỏ rứt ray
Thoạt kỳ thủy mộng ra ngoài song cửa

Xuồng tải nhẹ dòng nước trôi ra giữa
Lạc loài hay chắt mót sự cần lao
Tiếng dầm bơi quậy nước cứ xôn xao
Trên bến vắng cùng nhìn nhau tình tự

Chiều xuống chậm cuối thu chiều du lữ
Cảm hoài vây ôm kín một phương trời
Khẽ khàng nghe tiếng lá rụng chơi vơi
Vào tâm thất giữa buồng tim trao gởi ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]