Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013
TUYẾT PHỦ ĐÈO - SAPA .
Ta làm thơ cho đời và miên viễn
Không trao ai và không thể cho ai
Trên chặng đường dặm liễu nối ngàn mai
Tay cài ngón song hành so gót bước
Cảnh hôm nay có từ ngàn năm trước
Tuyết rơi mềm phủ kín cả không gian
Ngọc vỡ cung mây còn lại bạc vàng
Để hiện hữu trong tim bao hoài cảm
Đường lên đèo chỉ còn mầu trắng xám
Những dấu chân ghi lại bước đầu tiên
Lạnh lùng trôi dòng chảy của thiên niên
Xào xạc gió mang không gian xa lạ
Đồi mờ ảo nhạt mờ mầu xanh lá
Đang phong thu cho hình ảnh say tình
Hạt bụi bay dìu dặt tuyết phiêu sinh
Mà dung chứa biết bao là dịu vợi
Hướng đi lên phủ mờ mầu sương khói
Sự quan hoài sùi sụt chút hoang mê
Cánh dù che hai mái vị hương thề
Như rả rích tiếng nguồn đào tơ sợi
Nhịp bàn chân đi vào tầm tay với
Của tình thơ chắp cánh với thênh thang
Tuyết vẫn rơi để thêu dệt cung đàn
Trời Tây Bắc đường qua đèo tình tự
Dấu xe lăn đưa về nơi viễn xứ
Xẻ hành trình trên tuyết dấu xa khơi
Mà lặng yên khống chế cả khung trời
Chỉ dìu dặt đôi chân tình ghép vận
Dù tuyết giá của vô vàn lận đận
Vẫn phun châu nhả ngọc ở cung đường
Để đưa vào trang cảo buổi tơ vương
Đang bắc nhịp từng dòng thơ tơ sợi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]