HÒN CHỒNG - NHA TRANG . Cứ đứng vậy từ cái thời xa lắm Và dãi dầu không biết mấy phong sương Cũng gởi trao không biết mấy tình trường Theo dòng chảy thời gian nhòa thế kỷ Biển ngàn năm ngọn sóng xô ầm ĩ Vỗ vào bờ tung trắng nước mầu mây Buổi vào thu thổi làn gió hây hây Như bắt nhịp những tình thơ khai hội Núi bên kia không ngại ngùng chắn lối Còn hơi sương mầu xanh lá âm thầm Đỉnh ôm mây như giao cảm trăm năm Làm lắng đọng bậc thềm thu chậm rãi Lá điệp rung theo từng cơn gió lại Nghe thì thào những ngôn ngữ thân quen Những hoa vàng hoa đỏ cũng bon chen Làm đỏm dáng bên Hòn Chồng muôn thuở Ta dừng lại âu cũng là duyên nợ Buổi vào thu đầy ắp những men tình Đã phôi pha biết mấy chặng hư vinh Giờ thanh thản trong vòng tay nồng ấm Dưới bóng cây được coi là hang động Động hoa vàng ngày ấy đã cài lên Một tình thơ thể hiện giữa trời quên Mà chất ngất biết bao là hương nhụy Sóng biển ơi ! ta giờ đây thi sĩ Bên Hòn Chồng hai bóng dáng phân ngôi Cái thiên thu cái thanh tú dáng ngồi Là ánh lửa thắp mùa thu thêm sáng . |
Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]