![]() | |
SƯƠNG SỚM CAO NGUYÊN ... Hình ảnh ấy dễ chừng như quen thuộc Của quê hương dòng chảy bốn ngàn năm Sự đơn sơ như tình nghĩa dâu tằm Tần tảo để dệt nên trang lụa gấm Sương còn phủ cả không gian ướt đẫm Lạnh se lòng theo từng mỗi bước chân Hoa cỏ bên đường mầu trắng trong ngần Từng hạt sương gieo kia đang còn đọng Cành cây khẳng khiu khẽ khàng lay động Sự hoang sơ đã tiếp diễn từng ngày Cứ quay vòng luân chuyển đến hôm nay Không mỏi gót cái dấu chẩn luật định Vật và người âm thầm đi đủng đỉnh Đường lên sườn khắc phục mấy từng cao Giây phút đột nhiên lòng thấy cuộn trào Sự cảm thông cho kiếp người khổ nhọc Sương cứ phủ mà không gian tơ tóc Những vần thơ bỗng chốc đã vương đầy Phút nồng nàn bừng ấm lại vòng tay Nơi xa lắm bụi kinh kỳ không có . |
Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013
![]() | |
BUỔI SÁNG TRONG SƯƠNG ... Sương còn đọng cái mầu hoen sữa đục Để thiều quang như một bóng trăng tròn Mầu trắng nhòa lơ lửng giữa tầng không Giây phút lặng sâu vào trong phăng phắc Làng xóm im lìm gió ru khoan nhặt Làm lung linh cuối nẻo những hàng cây Sương mỏng giăng ngang mầu trắng vơi đầy Cắt thẳng nếp như tạo nên giềng mối Đồng lúa trong sương còn đang mờ tối Giây phút cơ hồ chắp cánh niềm tin Cánh cò cất lên lối bước đi tìm Nghe trong nước vọng âm thầm đuổi bắt Lùm lau lách vươn lên cao ngút mắt Là dáng hình cố hữu của chân quê Buổi sáng như ru mời gọi lối về Cùng thanh thản một phút giây vô nhiễm Chút hơi lạnh dễ chừng như khó kiếm Mà lãng du vào tận mãi tâm hồn Để riêng mình thấy góc độ nước non Tuy mộc mạc mà vô cùng gắn bó Buổi sáng mùa thu ru rong hơi gió Sự yên bình gõ thức dậy tình thơ Nồng ấm buồng tim sóng vỗ đôi bờ Nẻo quan tái dệt đầy hoa lụa gấm . |
Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013
![]() | |
![]() HOÀNG HÔN TRÊN THỀM BIỂN ... Ở nơi đó từ ngày xưa duyên hải Của miền Trung đầy ắp những cơ cầu Biển và rừng mỗi lúc đã ôm nhau Sự giao hợp làm nền cho cẩm tú Chiều hoang dại mỏng mầu mây vân vụ Gieo rắc dòng hổ phách loãng chơi vơi Cứ nín câm rưng rức để không lời Mà đoài đoạn sự tư duy tiềm thức Đá lặng thầm giữa muôn ngàn ẩn khuất Tiếng tơ lòng theo sóng vọng ru xa Sắc phong rêu không dấu vết xóa nhòa Đang rả rích trôi theo cùng năm tháng Nước không xanh theo sóng về bảng lảng Của cái mầu hổ phách buổi hoàng hôn Vầng chiêu dương còn đó giữa mỏi mòn Vào vân ảnh để phân ranh hai lối Thuyền quay về buổi tạ từ trôi nổi Sau những ngày vật lộn với trùng dương Đã nặng đầy trong ấy những tư lương Bao du khách dưới tầm nhìn giao cảm . |
![]() | |
![]() ĐÁ THIÊN NHIÊN ... Bầu trời lãng mạn những tầng mây Vóc dáng hoằng dương đã cạn đầy E lệ cái mầu xanh ngọc bích Như ôm như ấp nặng vòng tay Bóng dừa vóc dáng của quê yêu Trong nắng buông rèm tóc trĩ triêu Lay động ru đưa theo lượng gió Thành từng khúc nhạc rắc tương tiêu Đá nhô trong nắng mỗi hòn riêng Từ thuở xa xôi thuở cựu huyền Phơi nắng bên thềm ôm sóng biển Trăm năm dầu dãi một thiêng liêng Phong rêu nhầu nát dấu thời gian Nên nốt đàn thơ gối sắc ngàn Cho mỗi gót chân về thưởng lãm Khắp miền Châu lục bắc cầu sang Gam mầu mộc mạc với đan thanh Đem rót vào thơ để liễu mành Của buổi tình thơ đầy xúc cảm Chặng đường rong ruổi phút long lanh . |
![]() | |
![]() MẦU SẮC NÚI RỪNG ... Núi rừng trùng điệp bóng sương lan Cái đẹp riêng đây của chặng đàng Bên biển bên ngàn giao sóng gió Hải Vân nổi tiếng một Hùng Quan Sắc mầu đặc dụng của từ lâu Vẫn ngát mầu xanh để nhiệm mầu Từ thuở gót chân đi cứu nước Rộn ràng thanh sử của hằng lâu Chiều thu có lẽ đã vương mang Tất cả rừng thiêng cuối dặm ngàn Đan dệt cỏ hoa đầy sắc thắm Âm thầm trầm tích nặng không gian Bông lau bạc trắng giữa hong khô Lất phất theo mùa gió lắc xô Và những ngọn mềm xanh liễu bóng Hòa trong sắc núi nét son tô Bóng người không thấy ở nơi đây Mà vẫn hanh hao những cạn đầy Sự sống trầm tư mà vang vọng Ngôn từ đặc dụng thắm ngàn cây Lắng lòng theo gió giữa khung trời Mây trắng trầm buồn đứng chẳng trôi Của buổi vào thu nghe thổn thức Tiếng nai giẫm nhẹ lá vàng rơi . |
![]() | |
![]() NÓN HUẾ ... Dưới bóng đêm và dưới cố đô Yên bình trong gió tiếng vi lô Và dòng Hương lặng trôi lơ lửng Nặng cả không gian sắc lữ hồ Chiếm trọn không gian chiếc nón quê Lãng du biết mấy những câu thề Trải qua là cả thăng trầm cuộc Mà vẫn đong đầy những đắm mê Đường nét đan thanh mối chỉ khâu Đi qua công đoạn những cơ cầu Bàn tay của Huế mềm duyên Huế Đã thắm đượm mầu trong bể dâu Có những bài thơ lặng lẽ vào Tiềm tàng trong ấy tấm lòng trao Bên cầu mấy nhịp loang mầu phượng Và đỉnh Ngự Bình gió xác xao Ôm gọn mái huyền tuổi tóc tơ Chiều nao lộng gió giữa đôi bờ Trước thềm sư phạm bên dòng chảy Mầu biếc sông mà vọng tiếng thơ Lặng lẽ như trong rất rộn ràng Trong đêm nổi bật mối tơ loan Cứ dầu dãi nắng ngoài phương xứ Dàn trải âm thầm sắc diễm trang . |
Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013
![]() | |
VẪN GIÀU HÌNH ẢNH ... Một nét vẽ giữa băng tần chấm phá Mà thanh thao cái vẻ đẹp quê hương Vẫn thản nhiên bung vỡ giữa vô thường Để định nghĩa cho những gì yêu quý Mầu xanh lúa mầu thời gian kiều mị Của chân dung trong góc cạnh đương thì Nằm bên bờ dòng nước chảy loang đi Thẫm bóng dáng miền phù sa sông nước Cuối đường chim ánh núi mờ sũng ướt Trong làn sương còn ôm ấp tơ đàn Trụ điện cao kéo dòng chảy sang ngang Ấm bên dưới những mái nhà quê kiểng Lùm chuối ôi ! một chút gì lưu luyến Cứ hoằng khai trên từng bước thăng trầm Cái mầu xanh đơn điệu của ngàn năm Luôn xào xạc ru đưa trong gió nhẹ Một vóc dáng của quê nhà buồn tẻ Là dấu đi vạch nối để muôn đời Là không quên hoa chuối nở đầy vơi Mầu tím nhẹ tiềm tàng hương vị ngọt Dừng lại đây nhìn qua mà thảnh thót Một lời ca ngày ấy thuở học trò Chu kỳ đây hình ảnh mở tròn to Bên vườn chuối bên lúa đồng con gái . |
![]() | |
![]() CÒN NHẠT MỜ SƯƠNG ... Làn sương còn ảo mờ vây sườn núi Và giọt sương trên lá sậy mơ hồ Góc thiên nhiên diễm ảo nét son tô Gom quê mẹ vào tiềm năng du lịch Suối nước chảy cứ ầm ào rả rích Trắng dòng loang như con sóng bạc đầu Giữa không gian phút nhả ngọc phun châu Để mặn ngọt tình thơ ngày du lữ Bạc mầu áo nặng bụi đường viễn xứ Để nhịp cầu trao gởi giữa thiên nhiên Bên dòng trôi mầu nước núi dịu hiền Và chân chất không dấu hằn bùn bẩn Đá tự nhiên từng hòn yên thân phận Trải phong trần mang dáng dấp cổ sơ Cứ đan thanh hồn hậu đứng bên bờ Như hoang dại như lạc loài thế tục Rừng thiêng ơi ! mầu phong rêu ẩn khuất Mãi phong hồ cho mầu đá ngàn đời Lắng con tim vào cùng tận chơi vơi Nghe tiếng gọi từ cạn nguồn hoa gấm Trời rụng xuống mầu mây pha sắc xám Là băng từ tình khúc cuối đường chim Đã bao năm theo dòng chảy đi tìm Giờ toại nguyện bên thềm ru âm vận . |
![]() | |
![]() ĐÊM TRĂNG LINH MỤ ... Trăng tròn ở giữa sắc trời xanh Và giữa đêm thu phút liễu mành Yên ắng xa khơi mà gợn gió Dễ chừng thao thức đến tròn canh Tiếng hò lãng bạt điệu nam ai Như cánh buồm xưa kéo vạch dài Sóng nước sông Hương từ buổi ấy Mà như khúc hát khắc liêu trai Cây trong dòng chảy của thời gian Sũng ướt theo trăng với gió ngàn Rộn tiếng đàn bầu cung nhã nhạc Ru rong trong ấy phách thương thang Làm rung tầng thác cổ huyền vi Cái thuở nào đây nặng bấc chì Theo tiếng chuông ngân từng gót bước Êm đềm trầm lắng mỗi lần đi Bóng cây tắm gội ánh trăng chiều Dường chở theo tầng bậc khúc tiêu Từ ở rất xa từ cổ sử Để hồn nghe lạnh chút hoang liêu Trụ cao vóc dáng của hàn lâm Rõ nét hoa văn dưới nguyệt tầm Hoài cổ trầm tư và mặc tưởng Phút giây cô đọng tứ âm thầm Đêm thu trăng tỏ rất êm đềm Linh Mụ đang về quá nửa đêm Cái lạnh gây gây mà thắm thiết Lá vàng thổn thức rụng qua thềm Và nghe dòng nước chảy Hương giang Chuyên chở khôn nguôi giữa chặng đàng Để lạnh tâm hồn trăng Linh Mụ Mà không - nồng ấm phút tơ loan . |
Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013
![]() | |
![]() THÁC HANG CỌP ... Tiếng thác đổ nghe từ còn xa lắm Sự hoang sơ hiện hữu của giai tầng Nước trôi đi trắng xóa sắc trong ngần Làm bung vỡ những làn sương hoa lá Và hoen mờ lên từng thềm của đá Sự phiêu du làn nước ấy vào thu Không bóng người như thể giữa hoang vu Chỉ tiếng gọi thầm thì thông muôn thuở Cây độc lập đứng bên bờ nặng nợ Nét đan thanh tơ sợi lặng hư không Thềm cỏ non đan dệt nét ru rong Khoe trong nắng sự mượt mềm nhung lụa Giây phút thôi trong không gian giăng bủa Sự ngỡ ngàng cái đẹp mới hôm nay Đà Lạt còn những góc cạnh mê say Đang tiềm ẩn bàn chân về khám phá . |

NGẮM HOA NỞ ...
Sự hoang dã đã trở thành kỳ thú
Giữa thiên nhiên phong vị sự đa tình
Dù nơi nào dù góc cạnh hành tinh
Cũng rưng rức những cung từ tao nhã
Mây trắng gió bay đi và trắng xóa
Giữa nền trời xanh thẳm sắc trùng dương
Hoa vàng phơi điểm xuyết một cung đường
Làm ấm lại cái chân dung hoang dại
Nước phiên bản mầu trời mây quan tái
Và bồng bềnh trên mặt những phong rêu
Trong lùm cây lá mầu sắc đáng yêu
Đang huyễn hoặc bậc thềm ru trong nắng
Suốt chiều dài phối lên từ yên lặng
Làm đầy vơi tính của cuộc nhàn du
Ít gió rong lay động khắc hoang vu
Để rả rích tơ lòng vào nhập cuộc
Viết dòng thơ trong êm đềm mà mượt
Giọt tơ lòng càng lúc sũng thời gian
Lặng lẽ trôi vạch nối tiếp chặng đàng
Đi xa nữa để điểm danh cảnh tú .
![]() | |
![]() BÌNH MINH Ở THIÊN CẦM ... Bình minh ló rạng ở chân trời Dát ngọc lên mầu mây áng phơi Rọi xuống đại dương bao vẻ đẹp Và theo lượn sóng vỗ từng hồi Ngàn năm thềm đá đứng trơ vơ Xóa trắng từng con sóng vỗ bờ Buổi sáng Thiên Cầm xao xác gió Mà nhìn như lặng những đường tơ Ngoài kia ngọn núi giữa ngàn khơi Cắt nét đường ngang xẻ biển trời Để sóng kéo đi từng lượng lớn Ầm ào hoang lạ rẽ đường ngôi Hôn lên thềm cát trắng mầu bông Sóng bạc đầu kia cứ mặn nồng Những buổi bình minh theo gió dạt Mang mầu cẩm ngọc trải đường đông Và thu buổi sáng rất bình yên Nghe sóng vào lòng se chút duyên Thảng hoặc gieo lên bao vận tứ Ngỡ ngàng phong cảnh đẹp hư huyền . |
Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013
![]() | |
![]() BÌNH MINH TRÊN GÁO GIỒNG ... Ta về đây buổi đầu thu nắng nhẹ Bước chân dường rưng rức những tư duy Chút quê hương nặng trĩu cả lương tri Trước cái đẹp ngỡ ngàng và diễm tuyệt Trời trong veo mầu xanh trong ngọc bích Không gợn mây trải suốt đến chân trời Nước phù sa hồn hậu sắc đầy vơi Vào ngõ ngách của cạn nguồn tâm khảm Xuồng trôi theo giữa dòng hoen nắng bám Nước in hình phiên bản sự tồn sinh Hoa súng chơi vơi trầm lắng an bình Cứ siết chảy những ngôn từ thanh tú Đàn cò trắng bay đùa trong vần vũ Điểm xuyết cho phong cảnh thuở Âu ca Rừng cây xanh phong sắc của gấm hoa Đang phòng hộ nguồn địa dư ngập mặn Ánh bình minh phiêu du từng tia nắng Đang âm vang tình khúc cải lương xưa Dạ cổ hoài lang - đằm thắm gió đưa Làm ấm lại cõi lòng bao du khách Có thể viết đến hàng ngàn trang sách Cũng không cùng trước vẽ đẹp vi vu Như thanh âm , âm hưởng một dòng tu Thanh thoát sắc không đài trang tơ lụa Trong im lặng mà dường đang nhảy múa Điệu la trường , la thứ cứ đan xen Cạn nguồn thơ theo làn gió ru phăng Ta chợt tỉnh một tình thơ nồng ấm . |
![]() | |
![]() ĐÈN BIỂN LONG CHÂU - CÁT BÀ ... Ánh sáng hải đăng đẹp xiết bao Tồn sinh mãi mãi để tuôn trào Chân dung dẫn lối buồm muôn cánh Khi vắng vầng trăng tắt ánh sao Vóc dáng đan thanh tự cổ truyền Khắp nơi Châu lục khắp sơn xuyên Vẫn trong hằng hữu hôm mai ấy Dầu dãi nắng mưa sũng thủy nguyên Đèn biển Long Châu ở Cát Bà Bên thềm lục địa trải ngàn hoa Đứng trên bậc đá thiên niên ấy Hình ảnh Rồng Tiên rất mặn mà Mầu biển vẫn xanh sắc đại dương Lối đi tọa độ ướp miên trường Ngược xuôi vạn lối về Nam Bắc Là ánh lửa soi cạn bước đường Ta viết bài thơ buổi tả lòng Khi tầm mắt hạ để ru rong Vào trong quang cảnh đèn soi biển Dẫn lối thuyền đi nối lớn vòng ... |
![]() | |
![]() LỄ HỘI ĐÂM TRÂU CỦA NGƯỜI CƠTU ... Giữa nắng nực nồng giữa khí thiêng Gợi lên truyền thống thuở rao truyền Cái thời quần thể gom thành bộ Lạc để tồn sinh dựng một miền Lễ hội Cơtu của mỗi năm Cồng chiêng vang dội gọi dâu tằm Núi rừng trở giấc bên hơi ấm Giao cảm lòng người phút chỉ chăm Hai mái nhà tranh đứng giữa trời Im lìm hoang lạnh gọi ngàn khơi Của mầu đất đậm bazan ấy Rộn rã bao nhiêu gót bước người Những bóng cây cao dáng hiển linh Êm đềm trong nắng nhẹ rung rinh Ru lên những khúc đầy trăn trở Cho hội đâm trâu vẹn lộ trình Đài lễ vươn cao đủ sắc mầu Chỉ mầu thổ cẩm hẹn ngàn sau Chiều cao gởi gấm bao hy vọng Thanh thoát hơi ru gió nguyện cầu Kết một vòng tròn hưởng ứng theo Núi rừng rộn rã khúc tơ reo Phút giây dừng lại dòng suy tưởng Vũ khúc vang lên để hợp triều Dân tộc ngàn năm của Việt Thường Năm tư vóc dáng đẹp quê hương Đặc thù dị biệt cùng mang sắc Dân tộc Việt Nam trọn bước đường . |
![]() | |
![]() THÁC BẢN GIỐC ... Bản Giốc tình ơi ! của núi sông Cứ vương víu mãi mối tơ đồng Ở từ xa lắm vùng Tây Bắc Mà vẫn phong thu giữa ấm nồng Dòng thác trôi theo đá dựng sườn Êm đềm lan tỏa một làn sương Sợi tơ mầu trắng luân lưu ấy Thêu dệt thành bao vận thụy tường Xanh sắc thêm cho những dáng cây Nguyên sinh từ buổi nặng vai gầy Là mầu muôn thuở không phai nhạt Đeo đẳng ngàn trùng xuôi đó đây Tiếng vọng trăm năm vọng khí thiêng Loang đi vạn nẻo đến muôn miền Quê hương còn mãi mầu hoa gấm Tiếng thác ầm ào đã chở chuyên Cây đứng gần bên lúa dậy thì Mầu vàng non nõn đọng qua mi Mầu xanh mầu mỡ người chăm bón Hiệu ứng cần lao vẹn trí tri Những bóng người về từ các Châu Mắt xanh tóc nhạt sắc hoe mầu Thu vào thiết bị qua hình ảnh Thắm đậm vào trong tận nhãn cầu Ta đứng nhìn lên tận đỉnh trời Thu mùa rong gió những đầy vơi Bóng mây viễn xứ vờn qua nắng Là những vần thơ đẹp tuyệt vời Lại một mùa thu đẹp cõi bờ Dặm ngàn gót bước đến se tơ Cho thềm Bản Giốc thêm bừng sắc Từ lúc thu xưa của bấy giờ . |
Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013
![]() | |
![]() TRƯỚC GIỜ MƯA BÃO ... Thượng Đế vẫy đôi tay đầy quyền phép Trầm không gian qua áp lực mầu mây Buổi chiều chưa tắt nắng gió rong ray Để báo trước cái chu kỳ mưa bão Im lặng quá và gần như tạnh ráo Bóng cây còn trong ấy ít mầu xanh Buổi nắng phai gần hết đã trơ cành Một dung mạo tiêu sơ và hoang lạ Mầu cỏ xanh trải dài đang chấm phá Cuối chân trời một đường thẳng mầu xanh Mây sẫm đen vần vũ cũng tơ mành Cho bóng dáng một chút gì hoài cảm Chưa rớt hạt mà như đang vây hãm Cả không gian im lặng điếng tơ lòng Bóng của chiều còn sáng ánh thu rong Giữ hình ảnh ít nhiều cho ngoạn mục Trước hiện hữu tiếng tâm hồn rưng rức Sợ trũng buồn ướt sũng dưới tầm mưa Sự âm u nhè nhẹ bước mới vừa Vào dòng chảy của bài thơ chờ bão . |
![]() | |
![]() CUỘC SỐNG BÊN SÔNG ... Nước lăn tăn dệt từng làn sóng lượn Cái mầu xanh cố hữu của phù sa Như gióng lên trong ấy những âm ba Của cuộc sống yên bình trên sông nước Ghe chụm mũi để kết hình tam giác Ba cây sào cũng đồng dạng hòa âm Chiếc nón quê hương dầu dãi lặng thầm Ôm mái tóc từng sợi tơ tần tảo Làn khói bay điểm thêm cho diện mạo Cuộc đời thường qua bếp lửa tuần du Bóng nước in tơ dòng chảy phong thu Tay lưới nhỏ phơi sau ngày tất bật Rất đơn sơ và cố nhiên rất thật Mà tâm hồn bung vỡ một chân dung Sự hồn nhiên tồn tại không ngại ngùng Là nét đẹp của ngàn năm sông núi Dáng chân như không nhạt dù hạt bụi Cứ rỡ ràng hồn hậu thắp hương thơ Giữa dòng trôi mà kết nối hai bờ Niềm khao khát cạn nguồn trong cuộc sống Trong khoảnh khắc mà tiếng tơ đồng vọng Bụi quan hà khép lại ấm vòng tay Để mặn nồng trên gót bước mê say Điểm danh hết những không gian vải lụa . |
![]() | |
![]() BÓNG CHIỀU QUA SONG ... Nhạt nhòa nắng giọt tà huy Thiều quang thắm thoát bước đi chân chiều Mây vờn sắc muộn cô liêu Mầu đen nghệ thuật ít nhiều dệt đan Nhung mềm từng tấc không gian Gởi trao im lặng bước sang một ngày Như dường trong giấc tỉnh say Hồn cô đọng lại phút giây lắng lòng Chiều vào bên cửa qua song Nét phong du nhạt mấy vòng đồng cơ Kết hai lại để một bờ Tự tình dòng chảy bài thơ ngày nào Ngỡ rằng trong ấy chiêm bao Trải qua thế kỷ cuộn trào nông sâu Cánh chim nhạn lạc về đâu ? Nét mờ nhân ảnh quả cầu lửa rơi Qua song từng giọt bời bời Ngoài kia sóng lặng biển khơi cuối chiều Ngã lòng vào khúc tương tiêu Mầu quan tái nhuộm bao nhiêu cuộc cờ Cung vòng gõ nhịp tình thơ Chùng sâu vào cõi ảo mờ tư lương Khắc ghi nẻo cuối vô thường Hồn du mộng vọng kín đường tơ hoa Nhạn hồi giấc ngủ quan hà Cứ rưng rức giữa hôm qua bây giờ Hợp đoàn âm vận so tơ Qua song giao cảm kín tờ hoa tiên . |
Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013
![]() | |
![]() MỘT GÓC BÌNH CHÂU ... Tiêu biểu nơi đây để cuộn trào Của thời xa lắm buổi đồng dao Chiếc nồi cổ tích mang âm hưởng Một chuỗi nhân quần lặng lẽ trao Di tích mà thôi trong bóng cây Hanh hao mầu nắng gió hây hây Con chim vỗ cánh tầm muôn thuở Theo bậc đá lên giữa cạn đầy Hoa đỏ sắc phai của dặm hồng Trầm tư trong nắng để tròn bông Lặng im hàm chứa bao nhiêu ấy Làm đẹp phút giây ngát sắt đồng Thảm cỏ buồn thu chút nhạt phai Dễ chừng lau lách với hôm mai Cho hồn giao cảm cùng ngôn ngữ Trầm tích vào trong lạc dấu hài Bởi gió nên mây cũng ngậm ngùi Loang vào trong nắng lẫn buồn vui Gót chân gõ nhịp vào tầng bậc Của mỗi tấc lòng đang ngược xuôi Lặng lẽ ưu tư với khí thiêng Âm âm trong gió sóng hư huyền Vỡ òa cung bậc trời du lữ Đong đếm âm vần gói thực duyên Lãng mạn trôi theo những nhịp tơ Ấm nồng rong ruổi vẹn đôi bờ Giữa miền mây gió rong trời biển Một chút hương lòng kết dải thơ . |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)